Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1098 : Tường Vy Cấm Khúc (8)

Ngày đăng: 03:15 20/04/20


"Học trưởng Tô, anh đang nhìn cái gì vậy?"



Trên hành lang, nam sinh nhìn phòng học đã bị che một nửa.



Cậu học sinh đi phía trước thấy hắn đã lâu vẫn chưa đuổi kịp, liền quay người về nhìn theo ánh mắt của nam sinh ấy. 



"Đây không phải là Phất Vũ sao? Sao lại làm bài... Trời ạ, ngày hôm nay mặt trời mọc ở hướng tây sao?"



Bạn học kia vô cùng sinh động nhìn ra sắc trời bên ngoài.



Đáng tiếc bên ngoài trời âm u không có ánh mặt trời. 



"Cô ấy tên Phất Vũ?" Nam sinh hỏi người bạn học kia.



"Đúng vậy, tên rất kỳ lạ, nhưng nghe rất lọt tai, dáng dấp cũng đẹp mắt." Vẻ mặt cậu ta hối tiếc: “Nhưng người này không được, tính khí khá xấu bình thường còn trốn học. Học trưởng Tô, anh biết lý do trốn học kỳ lạ nhất của cô ta là gì không?”



Nam sinh tựa như có chút hứng thú: "Cái gì?" 



"Cô ta nói nắng quá gắt, cô ta sẽ bị phơi nắng, nghe nói lúc đó hiệu trưởng cũng giận điên lên."



"Thật không."



Hắn nhìn phía trong phòng học, nữ sinh và một người nam sinh đồng thời đứng trên bục giảng, hai người viết rất nhanh, phảng phất đang so tài với nhau. 



"Bịch."



Hai người gần như đồng thời để bút xuống.



Nữ sinh làm một bộ dạng ra oai về phía nam sinh, vừa đẹp vừa đáng yêu. 



Nam sinh lập tức suy sụp, biểu cảm vô cùng thống khổ.



Nam sinh thu tầm mắt lại, lại như không hứng thú: "Đi thôi."



"...Hành vi cũng kỳ quái, trời ơi, học trưởng Tô, chờ tôi một chút." Bạn học kia đuổi theo sát nam sinh, đáy lòng lén lút tự nhủ. 



Vừa rồi rõ ràng học trưởng Tô Miên cảm thấy hứng thú, sao bây giờ lập tức không còn hứng thú rồi.



-



"Đi xuống đi." Thầy giáo liếc ánh mắt kỳ lạ về phía Minh Thù. 



Tuy là bình thường Đồng Diệp cũng trốn học, nhưng thành tích của hắn ổn định.



Nhưng Phất Vũ mới chuyển tới này, thành tích vô cùng kém.



Không ngờ cũng làm được... 



Minh Thù liếc mắt nhìn ra ngoài cửa, mỉm cười trở lại chỗ ngồi với Đồng Diệp.




Dường như không đúng lắm.



Minh Thù buồn cười nhìn hắn: "Cậu cho rằng cắn một cái là có thể biến thành Huyết tộc sao?" 



Giữa hai lông mày của Tô Miên lộ ra vẻ nghi hoặc: "Chẳng lẽ không đúng sao?"



Cuối cùng một luồng ánh chiều tà hạ xuống, mất đi vẻ tối tăm ban nãy.



Minh Thù đứng dậy, vẻ mặt như thấy phải “đồ ngốc”, vỗ vỗ bả vai Tô Miên: "Chàng trai à, bớt mơ mộng đi!" 



“Không phải cô không làm được chứ?”



Giọng nói mỉa mai của nam sinh vang lên từ phía sau.



"Đúng vậy đúng vậy tôi làm không được." Minh Thù phất tay một cái: “Lão gia cậu đi tìm người làm được đi.” 



Tô Miên: "..."



Lão gia?



So với một ma cà rồng không biết bao nhiêu tuổi như cô, cô mới là lão gia đó! 



Tô Miên đuổi theo Minh Thù đi ra ngoài: "Biến thành Huyết tộc cần điều kiện gì?"



Minh Thù: “Tại sao cậu muốn biến thành Huyết tộc?”



Người tốt không muốn làm, lại muốn làm Huyết tộc. 



Trẫm muốn làm người còn không được đây này!



Tiểu yêu tinh này là tới kéo giá trị thù hận chọc giận trẫm sao



Tô Miên: "Đây là chuyện của tôi." 



Cặp mắt Minh Thù ác liệt: "À, vậy để tôi nói cho cậu biết, cần điều kiện gì cũng là chuyện của tôi."



Tô Miên: “...” Sao trước đây hắn cảm thấy cô rất đáng yêu vậy chứ? Mắt mù rồi sao? 



Tô Miên không gần không xa đi theo Minh Thù. 



Trước cổng trường có một nữ sinh đứng ở đó, thấy Minh Thù đi ra, cô ta do dự chầm chậm đi tới, đưa một cái bao nylong kín đáo cho Minh Thù.



Cô ta nhìn Minh Thù một cái, cắn môi dưới xoay người chạy.



Minh Thù: "..." 



Trong túi nylong đen là bình máu tươi được đựng trong chai thủy tinh, không nhiều lắm chỉ khoảng 200cc