Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1106 : Tường vy cấm khúc (16)

Ngày đăng: 03:15 20/04/20


Từ ngày đó trở đi, Tô Miên cũng không nói với người khác, thế nhưng hành vi càng ngày càng quá giới hạn.



Đối với chuyện trở thành Huyết tộc, vẫn cố chấp như cũ.



Minh Thù ngoại trừ trốn hắn cũng không có biện pháp gì khác. 



Tiểu yêu tinh khó đối phó.



“Ừm, đây là tài liệu cậu cần.” Lúc Đồng Diệp tan học, giao cho Minh Thù một đống tài liệu: “Từ nhỏ đến lớn, các ghi chép đều ở đây.”



"Cám ơn." 



"... Lại uống nhiều rồi?" Bà cô nhỏ Phất Vũ này cũng học được nói cám ơn rồi.



Minh Thù: "..." Trẫm rất lễ phép là được rồi!



Đồng Diệp có việc đi trước, Minh Thù vì tránh Tô Miên nên chọn chuồn từ cửa sau. 



Cửa sau trường học gần phần mộ, vì truyền thuyết ngôi mộ nên nếu không phải vì có người đi tắt thì có rất ít học sinh đi bên này.



Minh Thù từ xa nhìn thấy Liễu Loan Nguyệt bị mấy nữ sinh xô đẩy bổ nhào vào hướng phần mộ bên kia.



Minh Thù: "..." Ức hiếp người khác cũng không biết đổi chỗ sao? 



Minh Thù nhét tư liệu vào trong bọc sách theo qua đó.



Thế nhưng lúc cô đến Sở Việt đã ở đây rồi, mấy nữ sinh kia run lẩy bẩy đứng xin lỗi ở trước mặt hắn.



Minh Thù: "..." 



Nói anh hùng cứu mỹ nhân à!



Nam chính ngươi đoạt phim gì vậy!



Mấy nữ sinh kia chạy mất như một làn khói, Sở Việt dẫn theo Liễu Loan Nguyệt đi về hướng bên kia. 



Minh Thù buồn bực lấy ra một hộp khẩu phần ăn, tâm tình không tốt cần bồi bổ máu.



Vào lúc cô chuẩn bị rời đi, tầm nhìn quét đến Quan Sa đang đứng nấp ở một góc khuất.



Mắt Minh Thù sáng ngời. 



Nam chính bắt cóc điểm tâm nhỏ đi rồi, vẫn còn một cục cưng nha!



Quan Sa theo chân mấy nữ sinh kia qua đó xem kết cục của Liễu Loan Nguyệt, ai biết sẽ nhìn thấy một màn như thế.



"Thụy Sa bảo bối." 
"Bảo bối, gần đây Huyết tộc khác có tìm đến con gây phiền phức không?" 



Ngoại trừ Phất Vũ không có Huyết tộc khác tìm cô gây phiền phức, dù sao hiện tại cô chỉ là một con người, Quan Sa lắc đầu: "Không có... cha, xảy ra chuyện gì sao?"



Andrew căn dặn: "Gần đây con cẩn thận một chút, ảo ảnh nhất định phải giữ gìn kỹ."



Quan Sa kỳ quái: "Cha, có phải xảy ra chuyện gì hay không?" 



Andrew suy nghĩ một chút, vẫn nói cho Quan Sa biết: "Gần đây Huyết tộc xảy ra chuyện, có người truy tìm thánh khí ở khắp nơi."



Quan Sa vừa nghe, không để ý lắm: "Không phải mỗi ngày đều có Huyết tộc truy tìm sao... cha, gia tộc chúng ta cũng không dễ trêu chọc, không ai dám có ý đồ tới ảo ảnh."



Andrew cũng không muốn khiến Quan Sa quá lo lắng, không nói thêm gì nữa. 



Quan Sa lại làm nũng với Andrew một lúc rồi cúp điện thoại, biểu hiện trên khuôn mặt chợt trở nên lạnh lùng nghiêm túc.



Tay cô cầm điện thoại di động nắm chặt: "Phất Vũ..."



Quan Sa nằm trong phòng một lúc, cảm thấy trên người khá hơn một chút mở cửa phòng xuống phía dưới. 



Ông Quan và bà Quan đều ở phòng khách, người giúp việc không ở đó, đoán chừng là ở nhà bếp.



"Tôi liếc nhìn từ xa, cảm thấy rất giống..." Giọng bà Quan làm cho Quan Sa lui trở về.



Ông Quan an ủi: "Người giống nhau trên thế giới rất nhiều, nhìn thấy cũng không kỳ lạ." 



Bà Quan: "Không phải đâu ông xã, tôi thực sự... tôi cũng không biết phải hình dung như thế nào. Tôi nhìn thấy cô bé kia đã cảm thấy rất thân thiết."



Ông Quan: "Được rồi, bà cả ngày miên man suy nghĩ gì vậy."



Bà Quan: "Ông không biết, từ sau lần con gái bị bệnh tôi cảm thấy rất kỳ lạ, làm sao tôi cũng không cảm thấy cảm giác ở cùng nhau với con gái trước đây." 



Ông Quan: "Con gái là chúng ta nuôi dưỡng mà lớn lên, còn có thể giả? Bà chính là xem phim nhiều rồi, tìm cơ hội tôi dẫn bà đi ra ngoài một chút."



Quan Sa im lặng lui trở về phòng không tiếng động, bà Quan gặp Liễu Loan Nguyệt rồi?



Cô không lo lắng Quan gia, ảo ảnh ở đây cho dù bọn họ biết rồi thì cô cũng có thể thay đổi ký ức của bọn họ bất cứ lúc nào. 



Nhưng bên Sở Việt..



Phải tranh thủ thời gian diệt trừ Liễu Loan Nguyệt.



***



(*) Thuấn Di: Thuật di chuyển nhanh như chớp.