Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 112 : Công Chúa Trấn Quốc (18)

Ngày đăng: 02:58 20/04/20


Ngự Thư phòng xảy ra một trận hỗn loạn, long án và lư hương ngã xuống đất, tấu chương công văn rơi lả tả xung quanh.



Tại sao lại trở nên như vậy?



Chuyện là như vậy...



Minh Thù nghi ngờ hoàng đế tự mình bắt cóc nhi nữ, vừa ăn cướp vừa la làng, là hắn tự giấu Vinh Hoa công chúa đi, sau đó vu oan giá họa cho mình.



Đương nhiên, hoàng đế không phục, quát Minh Thù nói bậy, không xem vương pháp ra gì.



Cuối cùng, hai người ngươi một câu, ta một câu, biến thành hành động.



Minh Thù nhìn người bên hoàng đế nhiều như vậy, tình cảnh như vậy không nói hai lời, gọi ám vệ Thần Thiên Từ bảo vệ, vì vậy...



Đôi bên đánh nhau một trận, Ngự Thư phòng liền biến thành đống hỗn loạn như bây giờ.



Minh Thù ngồi trên bậc thang ở Ngự Thư phòng, không biết cầm bánh đậu xanh ở đâu, tư thế nhàn nhã như đi ăn tiệc trà.



Cấm vệ quân cầm vũ khí chỉa vào Minh Thù, tùy lúc sẽ tiến lên bắt nàng lại. Những người còn lại đều đứng sau cấm vệ quân, che tay che chân, nhìn qua có vài phần thê thảm.



Hoàng đế được Lý công công dìu, tức đến muốn ngất đi.



Nhưng hoàng đế không muốn thua: "Thẩm Từ, ngươi dám ngang nhiên tấn công trẫm... Tốt, cuối cùng đến hôm nay trẫm cũng thấy rõ bộ mặt thật của ngươi. Mạo phạm thánh thượng, ngươi phạm là tội chết, Thần Thiên Từ cũng không thể nào cứu được ngươi."



"Vậy ngươi giết ta đi."



"Ngươi cho là trẫm không dám sao?"



Minh Thù chợt nhìn về phía hoàng đế, hoàng đế và Lý công công đồng thời lui về sau vài bước, khó khăn nuốt nước bọt.



"Có thể quay lại lấy đĩa bánh đậu xanh không?"



Chút đồ ăn này còn không đủ cho trẫm lót dạ, đám tiểu yêu tinh này còn ăn nói ồn ào.



Hử?



Bọn họ lo lắng một hồi, nàng ta chỉ nói một câu như vậy?



Đang trêu đùa bọn họ sao?



Xung quanh lập tức căng thẳng.



"Tiểu Từ."




...



Thực ra việc này cũng không cần điều tra gì cả, Từ chủ vẫn cho người theo dõi kẻ bắt cóc Vinh Hoa, phát hiện người liên hệ với hắn chính là người lần trước ám sát Minh Thù.



Nhưng không để cho hoàng đế tiếp tục sinh ra nghi ngờ, Từ chủ không lập tức đi cứu người, mà làm bộ giả vờ tìm người.



Từ chủ vốn định chờ đến kỳ hạn cuối cùng, mới mang Vinh Hoa công chúa về, nhưng có chuyện xảy ra làm Từ chủ trở tay không kịp.



Bọn cướp đưa tin đến, yêu cầu lấy bức tranh "Tứ Hải Thăng Bình" trao đổi với Vinh Hoa công chúa, hai canh giờ sau đem bức tranh đến bến phà Võ Nam, quá hạn liền trả thi thể Vinh Hoa công chúa về.



Đương nhiên, tin tức này người thường không biết, Minh Thù biết từ bên phía của Từ chủ.



Từ chủ dẫn người đánh úp địa bàn của bọn họ, phát hiện nơi đó chỉ là một cái bẫy, Vinh Hoa công chúa và bọn cướp không biết ở nơi nào.



Có thể lừa Thần Thiên Từ, năng lực đối phương cũng không tệ.



"Thật kỳ lạ, tại sao bọn cướp lại muốn bức tranh của Mạc Bạch Thăng?"



Tri Kỳ vô cùng khó hiểu: "Tuy rằng Mạc Bạch Thăng đáng tiền, có giá trị nhưng cũng không đến mức… Bắt cóc người để đổi lấy?"



"Mục đích của bọn họ vốn là bức tranh, chỉ e là luôn tiện hãm hại ta mà thôi."



Có thể khiêu khích thì làm, không thì cũng không sao.



Thế mà tùy tiện đối đãi với trẫm như vậy!



Minh Thù bước đến xem bức "Tứ Hải Thăng Bình", bức tranh này có điều gì đặc biệt?



"Lấy nó xuống."



Tri Kỳ không dám chậm trễ, nhanh chóng lấy bức tranh xuống bàn.



Minh Thù vừa ăn đồ ăn vặt, vừa nhìn bức tranh, cứ như một đại sư vậy.



"Tiểu thư, người nhìn ra được gì sao?"



"Không có."



Tri Kỳ: "..."



Thế mà nhìn chăm chú vậy làm gì?