Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1114 : Tường vy cấm khúc (24)

Ngày đăng: 03:15 20/04/20


Người của Hội Cứu Thế đúng là có xuất hiện ở Kim Bất Hoán, nhưng đó đều là chuyện của hơn một năm trước.



Huyết tộc kia không dốc hết sức gây xung đột với Huyết tộc Kim Bất Hoán, lúc chiến đấu đã để lộ ra hình xăm kia.



Nhưng từ đó cũng không ai nhìn thấy Huyết tộc Hội Cứu Thế. 



Minh Thù hỏi hắn: “Tên Huyết tộc kia tới làm gì?”



Cổ Sâm trầm ngâm chốc lát: “Nghe nói là tới tìm hiểu thánh khí.”



Không nghe ngóng được tình hình cụ thể, Huyết tộc kia đến rồi đi cũng không biết ai là ai. 



Hơn nữa đây là chuyện của một năm trước, ngay cả Cổ Sâm cũng không nghe ngóng được.



Đồng Diệp trả thù lao cho tên Huyết tộc đứng bên cạnh, Cổ Sâm cũng không ngăn cản đây là chuyện hắn được nhận.



Từ khi Kim Bất Hoán xuất hiện, Đồng Diệp cứ líu ríu hỏi cô tại sao lại biết Cổ Sâm. 



“Quen biết trước đây.” Minh Thù thuận miệng đáp một tiếng.



“Sao tôi không biết?”



“Cậu không biết nhiều chuyện lắm.” 



Đồng Diệp: “...”



Đồng Diệp quyết định không tính toán với cô: “Hôm nay cũng không phải là tay trắng trở về, ít ra còn biết đến sự tồn tại của Hội Cứu Thế, tìm thánh khí... chắc là bọn họ, bọn họ muốn làm gì vậy?”



Đồng Diệp sờ lên cằm suy nghĩ. 



Hội Cứu Thế... có thể trước đây hắn chưa nghe nói qua.



Nghe được ý của Cổ Sâm, trong Huyết tộc chỉ một bộ phận rất ít người biết được sự tồn tại của bọn họ.



“Hai vị đại nhân.” 



Đồng Diệp quay đầu, một tên Huyết tộc quấn áo choàng đen vội vã đã chạy tới.



Huyết tộc hơi khom lưng: “Đây là đồ vật của các người quên mang đi.”



Là bản vẽ hình xăm được sao chép ra. 



Minh Thù nhận lấy, đây là bản sao chép Đồng Diệp còn rất nhiều, cần gì phải mang trả lại...



Minh Thù híp mắt lại, thu tờ giấy đó về.
Khu đấu giá này không phân biệt đẳng cấp, dựa vào thứ tự đi vào, nhận được số bao nhiêu thì sẽ ngồi ở đó. 



Nói không chừng người ngồi bên cạnh chính là một đại lão.



Đám người của Minh Thù đã ngồi vào vị trí ở giữa, phía sau còn trống hơn một nửa.



Minh Thù kéo Tô Miên nhích lại gần hơn, tránh tiếp xúc với Huyết tộc bên cạnh. 



Tô Miên không quen ánh mắt xung quanh cứ quan sát hắn, cảm giác áp bức đó cực kỳ khó chịu, giống như đồ vật bị người khác đánh giá.



Ánh mắt Minh Thù lướt nhẹ bốn phía, cảm giác này đã biến mất.



Vào được rồi, người đàn ông cũng giữ lời hứa thực hiện nội dung giao dịch: “Ngươi muốn biết điều gì về Hội Cứu Thế?” 



Minh Thù nhìn về phía sân khấu bị che bởi tấm vải màu đen: “Có thể tìm thấy bọn họ ở đâu.”



“Hội Cứu Thế không có địa điểm liên lạc cố định, ngươi muốn tìm bọn họ, sợ rằng có hơi phiền phức.” Người đàn ông nói.



“Vậy bọn họ thường liên lạc như thế nào? Dựa vào tiềm thức sao?” 



“Hội Cứu Thế biết hoàn thiện hệ thống, mỗi thành viên liên hệ với người nào, đều có quy định.”



Minh Thù hiểu ngay: “Bán hàng đa cấp à.”



“...Cũng có thể hiểu như vậy, ngoại tuyến chỉ có thể liên lạc với trực tuyến, trực tuyến với trực tuyến hoàn toàn không có cách nào tiếp xúc được, cũng để tránh việc Hội Cứu Thế bị phát hiện, xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn.” 



Minh Thù nghiêng đầu nhìn hắn: “Ngươi biết rõ về Hội Cứu Thế như vậy nhất định là có cách rồi?”



Người đàn ông trầm ngâm một lát: “Có thì có, nhưng cái này đã vượt quá thông tin cơ bản của Hội Cứu Thế, ngươi hỏi chuyện khác đi.”



“Ta chỉ muốn biết chuyện này.” 



Thực ra cô cũng không muốn biết nhiều, chỉ là muốn làm rõ mọi chuyện nên mới làm phiền đến tổng hội, cần gì phải vất vả đi tìm.



Chủ yếu là Đồng Diệp đang rất cố gắng tìm kiếm.



Giọng nói người đàn ông đột nhiên sắc bén: “Ngươi tìm bọn hắn để làm gì?” 



Minh Thù: “Chuyện này có liên quan gì đến ngươi?”



“Huyết tộc Cứu Thế Hội đều là những kẻ điên khùng.” Người đàn ông nói: “Ngươi muốn gia nhập với bọn họ?”



Cổ Sâm nói Huyết tộc Cứu Thế Hội đều là người điên, người này cũng nói cứu thế hội là người điên.