Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1125 : Tường vy cấm khúc (35)

Ngày đăng: 03:15 20/04/20


Đương nhiên Minh Thù không đến nỗi xấu xa đến thế, cuối cùng vẫn không lấy được tin tức gì.



Minh Thù đứng ở cạnh cửa sổ nhìn theo Ứng Tú và Cecil rời đi.



Cecil đi phía trước, Ứng Tú bước phía sau cách nhau một đoạn, khoảng cách của hai người càng ngày càng xa, nhìn rõ thấy được tâm trạng của Cecil rất kích động đang tranh luận chuyện gì đó, một lát sau thấy Cecil hét lên câu gì đó rồi chạy đi. 



Ứng Tú đứng tại chỗ ngây mất một lúc rồi mới chạy đuổi theo, mỗi một tình yêu đều xứng đáng được trân trọng, yêu đơn phương cũng là tình yêu chỉ có điều dằn vặt nhau quá.



Minh Thù nhìn Tô Miên, Tô Miên cũng quay đầu lại nhìn, bắt gặp ánh nhìn của Minh Thù mỉm cười với cô.



Minh Thù trong lòng có đôi chút ấm nóng, cũng may… 



Vì không lấy được kết quả nào từ chỗ Cecil cho nên Minh Thù quyết định trực tiếp hẹn, bọn họ không phải là muốn có thánh khí sao? Vừa vặn cô đang có.



Thế nhưng Sở Việt lại không đồng ý, nếu như Cecil từ nhỏ đã được Hội Cứu Thế cứu và nuôi dưỡng thì thánh khí của gia tộc Cecil chắc chắn là ở trong tay bọn họ.



Nếu Thụy Sa cũng bị bọn họ bắt cóc thì trong tay họ giờ này đã có hai thánh khí, Minh Thù giờ lại muốn đưa thêm một cái nữa cho họ… Những lời khuyên của Sở Việt lúc đầu cũng chỉ là lời khuyên, không có chút trọng lượng gì. 



Bây giờ mới là vấn đề, cô hẹn với người ta kiểu gì đây?



Cái tên Huyết tộc hôm trước cô giết nhanh quá, quên mất không hỏi đi đâu để chuộc người. Cuối cùng Minh Thù quyết định đến trung tâm thành phố thuê một màn hình lớn để đăng lời hẹn.



Ngay lúc Minh Thù đang định đi hành động, thì Sở Việt đột nhiên gửi cho cô một tin nhắn 



“Thánh Ninh.”



Cecil nói địa chỉ ở Thánh Ninh.



Có điều địa chỉ cụ thể thì cô ta không nói, có thể nói được đến mức đấy cô ta đã phải đấu tranh dữ dội lắm. 



Minh Thù và Sở Việt gặp nhau tại Thánh Ninh.



“Diện tích của Thánh Ninh vô cùng rộng lớn, cụ thể ở chỗ nào tạm thời vẫn chưa biết.”



Diện Tích của Thánh Ninh không những to, chỉ sân vận động thôi đông tây nam bắc mỗi hướng đã có một cái, các dãy nhà học thì còn tương đối tập trung một chỗ nhưng những chỗ hoạt động khác thì cách tương đối xa. 



Minh Thù không hiểu được Thánh Ninh lấy đâu ra mà lắm học sinh thế, đương nhiên có thể là những thứ của quý tộc bao giờ cũng thích to. Nếu không to, thì có lẽ nói mình học ở trường quý tộc sẽ thấy hơi ngượng.




Minh Thù hơi cau mày đưa cậu ta rời khỏi khu mộ. Sở Việt một lúc sau mới bước ra: “Không có Huyết tộc.”



Không có Huyết tộc? Thế có cái thứ gì vậy? 



Ở đây chắc chắn phải có cái gì đó…



“Phất Vũ, học trưởng Tô Miên… học trưởng Sở… Sở Việt, sao mọi người lại ở đây?”



Liễu Loan Nguyệt đang ôm một đống tài liệu, tò mò nhìn mọi người đang đứng thành một hàng nhìn về phía xa. 



“Điểm tâm nhỏ.” Minh Thù cười híp mắt vẫy tay với Liễu Loan Nguyệt.



Liễu Loan Nguyệt nhìn Sở Việt một cái, rồi bước qua hắn đi về phía Minh Thù.



Sở Việt: “…” Hắn ăn thịt người à? 



Minh Thù vốn dĩ muốn khoác vai Liễu Loan Nguyệt nhưng Tô Miên cấu vào tay cô một cái, cô chỉ có thể buông tay: “Đang làm gì thế?”



“Ồ… Tôi đem tài liệu cho giáo viên.” Liễu Loan Nguyệt thật thà trả lời: “Mọi người... trốn học à?”



“Trốn đâu mà trốn, bọn tôi đang làm việc lớn.” 



“Phất Vũ!” Sở Việt không muốn lôi Liễu Loan Nguyệt vào chuyện này: “Cô đi học đi.”



Liễu Loan Nguyệt sợ Sở Việt nên cứ thế gật đầu. Nhưng Minh Thù lại kéo Liễu Loan Nguyệt lại: "Điểm tâm nhỏ à, tôi hỏi cô cái này."



Liễu Loan Nguyệt gật đầu: “Chuyện gì vậy?” 



“Theo cô thì ở trong trường chỗ nào giấu người là hợp lý nhất.”



“Hả?” Câu hỏi gì lạ vậy?



Minh Thù nói chi tiết hơn: “Có người muốn lập một đại bản doanh hay kiểu như hội gì đó, cô cảm thấy chỗ nào là bí mật nhất?” 



Liễu Loan Nguyệt có chút sợ hãi: “…Phất Vũ… Cô định làm gì vậy?