Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1128 : Tường vy cấm khúc (38)

Ngày đăng: 03:15 20/04/20


Lúc người đàn ông ngăn cản đã không kịp, huyết chuông trực tiếp vỡ thành đống sắt vụn.



Đó là thánh khí...



Hắn nào biết đâu rằng, quyết định của cô là hủy diệt thánh khí! 



Người đàn ông nhào về phía Minh Thù, Đồng Diệp theo bản năng nổ súng, phát súng đầu tiên bắn vào vai người đàn ông, cơ thể người đàn ông chao đảo một cái, thế nhưng không hiệu quả gì.



Có lẽ người đàn ông phát hiện mình bị Minh Thù đùa giỡn, viên đạn trong cây súng kia chỉ có thể tạo thành thương tổn rất nhỏ.



Đồng Diệp trợn to mắt... 



Đột nhiên Đồng Diệp cảm giác gáy căng thẳng, cơ thể lệch về một bên, té trên mặt đất nhanh như chớp lăn qua một bên.



Nhưng mà hắn nhìn Minh Thù cũng từ bên trong vọt ra.



Lúc người đàn ông phủ tới, trực tiếp bị đẩy lùi, phạm vi tựa như nhỏ hơn trước, người đàn ông đụng vào đối diện lại bị bắn trở về, sau đó lại bị bắn ra... 



Giống như một trái banh nhỏ nhảy nhót trong không gian eo hẹp.



"Không... Không đánh sao?



"Tôi đánh với hắn cái gì, khẩu phần lương thực đắt như vậy." 



Đồng Diệp nhìn cây búa trong tay Minh Thù, cây búa có thể đập hư thánh khí... Có thể là cây búa thông thường sao?



Đồng Diệp nhìn cây súng trong tay: "Cây súng của cậu không có một chút uy lực nào!"



"Tôi chỉ hù dọa hắn một chút, ai ngờ hắn tin." Minh Thù nghiêm túc nói bậy: "Có thể là uống thiếu máu, đầu óc đần rồi." 



"..." Uống máu có liên quan gì đến đầu óc, không hiểu bà cô nhỏ não gì nữa.



Đồng Diệp chầm chậm, từ dưới đất bò dậy: "Cô thực sự hủy huyết chuông rồi?"



Minh Thù chỉ người đàn ông cặn bã đang quỳ rạp trên mặt đất bên trong: "Thị lực cậu không tốt sao?" 



"Đó là thánh khí." Không phải chuông thông thường nói hủy là hủy, nếu như Huyết tộc biết đoán chừng sẽ để cô vào vị trí số một của danh sách đen.



Minh Thù chớp mắt: "À, có thể hủy diệt thánh khí, tôi đây rất lợi hại đó."



"..." 



Sao nói chuyện với cô tức hộc máu vậy chứ!



Lúc này Đồng Diệp mới nhớ tới vấn đề quan trọng nhất: "Bọn họ là ai?"



Minh Thù liếc mắt nhìn hắn: "Cậu bị người nào bắt cóc cũng không biết?" 



"Hogan?"
“Dù cho ngươi có giết ta, ta cũng sẽ, không, nói, ngươi, biết.” 



Hội Cứu Thế đều đã sẵn sàng đối mặt với cái chết, người đàn ông này mặc dù đau đến suy sụp nhưng vẫn không nói gì cả.



Người đàn ông chống đỡ hơi thở: "Ngươi cứ nhìn... nhìn hắn... nhìn hắn bị hủy diệt..."



Minh Thù đánh một quyền vào mặt người đàn ông. 



"Hủy diệt ngươi trước đã."



-



Người đàn ông bị Huyết tộc Sở Việt gọi tới mang đi, chuyện sau này cũng do Sở Việt giải quyết. 



Sở Việt cũng có chút ngơ ngác, vậy là xong chuyện rồi? Mặc dù hình như bên phía Tô Miên có chút ngoài ý muốn, nhưng chắc bên Hội Cứu Thế đã xong rồi.



Minh Thù trờ về trụ sở, bọn họ đánh rất nhanh, rất nhiều thứ cũng không kịp tiêu hủy còn có Thụy Sa vẫn chưa kịp được dẫn đi.



"Phất Vũ!" 



Thụy Sa gọi Minh Thù.



Minh Thù trực tiếp đi qua trước mặt cô, căn bản không để ý tới cô.



"Phất Vũ ngươi đứng lại!" 



Thụy Sa nhào qua phía thủy tinh, mặc kệ cô ta gọi, người trước mặt càng lúc đi càng xa.



Cảm giác này làm cho Thụy Sa tinh thần vặn vẹo.



Cô ta dựa vào cái gì mà bày ra bộ dạng cao ngạo như vậy. 



[Giá trị thù hận của Thụy Sa đã đầy.]



Minh Thù trở lại phòng khách hỗn độn, âm thanh nhắc nhở của Hài Hòa Hiệu vang lên, nhưng hiện tại cô không còn sức lực để ý nữa.



“Buông mấy thứ này ra.” 



Huyết tộc đang dọn dẹp đồ vật ngẩn người.



Sở Việt chạy tới phất tay, ý bảo bọn họ buông ra.



Tư liệu Hội Cứu Thế chưa kịp tiêu hủy còn rất nhiều, bao gồm năm tư liệu tường tận của thánh khí, thế nhưng Minh Thù không thấy được gì có liên quan đến Tô Miên. 



Hiện tại cô đã hiểu rõ một câu nói...



Giả vờ thoải mái, nhưng người cô đã nóng như lửa đốt.