Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1132 : Tường vy cấm khúc (hết)

Ngày đăng: 03:15 20/04/20


Sơ ủng cũng không đơn giản như trong tưởng tượng, chỉ cần cắn hai cái là xong chuyện.



Huyết tộc vừa mới được sơ ủng rất yếu ớt, một đầu ngón tay cũng có thể bóp chết, Minh Thù chăm sóc cho Tô Miên quả thực muốn phát điên.



Đã có khoảnh khắc, cô muốn bóp chết Tô Miên, gặp nhau ở thế giới sau. 



Có thể do Tô Miên nhận thấy được sát khí của Minh Thù, nên không dám giả vờ, cả ngày ngoan không chịu được.



Minh Thù mang một cái chén đến, ngồi bên giường: "Uống đi."



"Máu?" 



"Nếu không... cậu muốn uống cái gì?" Minh Thù hít sâu một hơi, cố gắng đè nặng xúc động không bắt nạt hắn: "Muốn tôi bón cho cậu sao?"



Tô Miên suy nghĩ một chút, khẽ gật đầu.



Muốn! 



Ai chỉ cần chưa phải là đồng tính!



Đương nhiên là muốn rồi!



Minh Thù hít sâu, mỉm cười, không muốn ghét bỏ hắn, hắn bây giờ hắn rất yếu đuối... 



Thời điểm yếu ớt không bắt nạt, chẳng lẽ lại đợi lúc hắn lợi hại bắt nạt sao?



Cho nên nam thẳng Thù mỉm cười nhét cái chén vào trong tay hắn: "Tự mình uống đi."



Tô Miên: "..." Không phải vừa nói bón cho hắn sao? Lừa gạt! 



Tô Miên đang cầm cái chén, sắc mặt xoắn xuýt: "Máu này... là máu người?"



"Máu heo, máu heo là tốt lắm rồi."



"..." 



Đao đâu!



Đao của lão tử đâu!



Máu dĩ nhiên không phải máu heo cũng không phải là máu người, chính là máu nhân tạo. 



Tô Miên hít sâu nhiều lần, từ từ nhắm hai mắt uống một ngụm, mùi vị thật và trong tưởng tượng có vẻ khác nhau, dường như không hề cảm thấy khó uống, nhưng nghĩ đến đây chính là máu, hắn lại có chút buồn nôn.



Minh Thù vô cùng sáng suốt mang thùng rác đến.



Huyết tộc sau khi sơ ủng cần một đoạn thời gian rất dài để thích ứng. 



Dù là ăn, hay là thói quen sinh hoạt.



Máu lấy ra từ cơ thể Tô Miên bị Sở Việt cầm đi, chén thánh của Hội Cứu Thế không biết ở đâu, đối phương một chữ cũng không nói, nghe nói Minh Thù dùng cách sơ ủng để xử lý, bảo vệ cho bằng được Tô Miên, người đàn ông kia chỉ là cười lên hai tiếng về sau phát điên.
Trong khoảng thời gian này Minh Thù không cho phép hắn làm loạn, sợ xuất hiện việc gì ngoài ý muốn cho nên Tô Miên rất chán nản khó chịu.



Nuôi thời gian dài như vậy, hẳn là không có vấn đề gì.



Minh Thù cân nhắc một lúc, tùy ý để Tô Miên làm loạn. 



Minh Thù từ từ ngửa đầu, Tô Miên cắn một cái lên trên cổ cô, hàm răng của hắn yếu ớt trên cổ cô không nhẹ không nặng cắn, Minh Thù dùng sức ấn bả vai hắn xuống, dường như muốn đẩy hắn ra nhưng cuối cùng lại thôi.



Tô Miên nói nhỏ bên cạnh cô: "Vợ, anh rất thích em."



Từ thời khắc tôi vứt bỏ ánh sáng ngoài kia, thế giới của hắn cũng chỉ còn lại có mình cô. 



Cho nên, xin hãy tiếp nhận tình cảm của hắn.



Dù cho cô không thích lão tử, cũng phải tiếp nhận.



Cả căn phòng trở nên mập mờ. 



Ánh trăng màu xanh lam lặng im xuất hiện, một đám lớn hoa tường vi mọc lên tươi tốt, từ mặt đất kéo dài lên quấn chặt lấy tế đàn còn chưa kịp tiêu hủy.



Dây hoa dường như đang tìm thứ gì, nhưng mà trên tế đàn không có gì cả, cây hoa tường vi một lát sau đều héo rũ hết.



Về sau có người phát hiện toàn bộ hoa tường vi trong nghĩa địa héo rũ, lại trở thành một trong mười điều bí ẩn của Thánh Ninh chưa có lời giải đáp. 



-



Ở thế giới này, Minh Thù sống cũng khá lâu, cho nên không cần phải mua thêm tuổi thọ, tuổi thọ cao như vậy rồi, cô cũng không cần mua thêm làm gì.



Còn chết như thế nào... 



Ngộ độc thức ăn.



Con người cần loại bỏ độc, đều không thể ăn! Thực phẩm Huyết tộc an toàn không sử dụng! Không thể trách ai!



Họ tên: Minh Thù 



Giá trị thù hận: 1220000



Giá trị hào quang: 150000



Nhiệm vụ phụ: Hoàn thành 



Nhiệm vụ ẩn: Không



Ôi, lần này nhiều giá trị hào quang như vậy, quả nhiên không có phí công đối xử với điểm tâm nhỏ tốt như vậy.



[...] 



Không gian thứ ba mươi hai hoàn thành.