Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1133 : Lão bản không hẹn (1)

Ngày đăng: 03:15 20/04/20


#Đầu đề quán bar: Kiều Khởi một lời không hợp liền đòi giảng đạo lý.#



"Chị Khởi, đám lưu manh kia lại tới nữa rồi, khách của chúng ta đều bị dọa chạy hết."



Một chàng trai mặc đồng phục chạy tới, tay Minh Thù đang đang cầm hoa quả run một cái, nhanh chóng nhét vào trong miệng. 



Cô quay đầu, chỉ vào chính mình.



Nơi này chỉ có một người…



Sắc mặt chàng trai lo lắng, không phát hiện ra Minh Thù đang ăn vụng, giọng nói cực nhanh: "Chị Khởi, đám lưu manh ngày càng quá đáng, cứ thế này về sau chúng ta làm ăn thế nào được nữa." 



Minh Thù im lặng, xem ra cô chính là chị Khởi ở đây rồi.



Có thể để trẫm trước tiên tiếp thu kịch bản trước được không?



Hiển nhiên không thể, bên ngoài đã có âm thanh rất lớn, "ầm ầm" như là đang đánh nhau. 



Minh Thù theo chàng trai đi ra ngoài, bên ngoài là quán bar, lúc này đang trong thời gian kinh doanh nhưng phía trong đại sảnh một mảng lộn xộn, một đám người mặc áo da, xỏ lỗ tai, tóc trên đầu đủ loại màu sắc đang đánh đập người khác.



Bên kia rõ ràng là nhân viên phục vụ quán bar, trên mặt đất còn có mấy người mặc đồng phục đang nằm, đối phương người đông thế mạnh số lượng bảo vệ không chiếm được ưu thế.



"Chị Khởi." 



"Chị Khởi…"



Minh Thù vừa ra, đám người kia đã xúm lại phía Minh Thù.



Một tên thanh niên trong đám lưu manh huýt sáo: "Hôm qua đã nói với các người rồi, hôm nay nếu còn dám mở cửa, sẽ để các người không thể mở cửa được nữa luôn." 



Thân thể này dường như hơi yếu…



Có điều đánh đám người kia cũng không thành vấn đề.



Minh Thù khởi động cổ tay, nhặt một chiếc gậy sắt phòng thân trong tay một nhân viên phục vụ đi tới đám lưu manh. 



"Chị Khởi…" Mọi người đều vô cùng lo lắng gọi cô.



Đám lưu manh không hề kiêng kỵ, cặp mắt đảo quanh nhìn khắp người cô, ánh mắt trần trụi này khiến người ta chán ghét.



Trong ánh sáng mờ, tên lưu manh nói chuyện thấy cô gái đang đi tới kia cười lên, nụ cười kết hợp với khuôn mặt đó, rất động lòng người. 



Dường như xung quanh cũng bắt đầu xuất hiện những đóa hoa, khiến người ta nhịn không được chìm đắm vào bên trong nụ cười của cô.




Lấy tiền tìm người cưỡng hiếp nguyên chủ còn tung lên mạng. 



Nguyên chủ bị mắc bệnh trầm cảm, trị liệu một thời gian rất dài.



Có người viết thư nặc danh cho nguyên chủ, nói cho cô biết bây giờ cô rơi vào kết cục như thế này đều là vì Nhan Tuyết, bạn gái của Úc Đình.



Vì vậy nguyên chủ đi tới con đường sai trái đối nghịch với Nhan Tuyết. 



Nhan Tuyết có Úc Đình giúp đỡ, vừa dạy dỗ được Nhan Tuyết thì sau một giây cô ta đã lấy lại được danh dự.



Cuối cùng nguyên chủ lái xe muốn đâm vào Nhan Tuyết, nhưng trong khi tinh thần hoảng hốt, đụng phải xe tải chết tại chỗ.



[Nguyện vọng của Kiều Khởi là bắt được hung thủ giết hại chị gái mình.] 



Kiều Khởi còn có một chị em sinh đôi, nhưng đêm trước hôm tốt nghiệp cấp ba, chị của cô bị người ta cưỡng hiếp rồi giết chết vứt xác tại bờ sông, hung thủ đến bây giờ vẫn chưa bắt được.



Người Úc Đình thầm mến thực ra không phải là Kiều Khởi, mà là chị gái của Kiều Khởi, Kiều Vận.



Kiều Khởi thật ra không định gặp Úc Đình, vì đêm hôm đó nếu như không phải có hẹn với Úc Đình, chị gái của cô căn bản cũng sẽ không gặp chuyện không may. 



Về sau lại phát hiện tất cả những việc xảy ra với mình lại là vì Úc Đình, Kiều Khởi không hóa điên thì không thể nào chịu nổi.



Minh Thù thổn thức một tiếng.



Không phải là do Úc Đình thổ lộ không thành, thẹn quá hóa giận ra tay giết người chứ? 



[…] Trong đầu ký chủ lại có cái gì kỳ lạ.



Nói chung tuyến thời gian bây giờ, chính là lúc Nhan Tuyết tìm bọn lưu manh tới quán của cô gây chuyện.



Cũng chính là đám người vừa rồi bị cô đánh. 



Minh Thù tiếp thu hết kịch bản, đi tới căn phòng trước kia của cô, lấy một đĩa hoa quả đã được bày sẵn đi ra ngoài.



"Chị Khởi."



"Chị Khởi…" 



"Chị Khởi, làm gì bọn họ bây giờ?"



Đối mặt với đám nhóc đang hoảng sợ, Minh Thù bình tĩnh bỏ một múi quýt vào trong miệng.