Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1167 : Lão bản không hẹn (35)

Ngày đăng: 03:16 20/04/20


Lúc Minh Thù đang thất vọng, cảnh sát lại gọi điện thoại tới yêu cầu gặp mặt nói chuyện.



Mặc dù viên kim cương hồng kia không giống với Kiều Vận, thế nhưng kim cương trắng trên dây chuyền giống với viên kim cương trên kim cài của một nạn nhân khác.



Đá kim cương trên kim cài đó đều là giả, chỉ có một viên là thật. 



Trùng hợp là người nhà của nạn nhân có kim cài cũng nói chưa thấy qua.



Chuyện này tuyệt đối không phải trùng hợp.



"Dây chuyền này, xin hỏi Kiều tiểu thư là từ đâu mà có?" 



"Trịnh Quang Minh tặng tôi."



"Trịnh Quang Minh?"



Người này trước nay chưa từng xuất hiện trong phạm vi điều tra của họ. 



"Vị Trịnh Quang Minh này là?"



"Là bạn thân với cha mẹ tôi, cụ thể thì các người tự đi điều tra đi, tôi lại không phải là người của cục cảnh sát các người."



"..." 



"Kiều tiểu thư, nếu như vị Trịnh Quang Minh này thực sự có hiềm nghi, sợ rằng cô gặp nguy hiểm."



"Ồ, vậy thì tới thôi." Giọng Minh Thù kiêu ngạo: "Vừa đúng giúp anh bắt lại hung thủ, cờ thi đua tôi không cần nữa, đổi thành đồ ăn vặt."



Cảnh sát: "..." 



Đây là chứng tự luyến từ đâu đến.



...



Mấy ngày kế tiếp, cảnh sát điều tra lại Trịnh Quang Minh, từ bên trong Nhị Đồng biết được không có gì tiến triển. 



Trịnh Quang Minh lý lịch rất sạch sẽ chính là một người qua đường vô tội, tất cả thời gian của người bị hại, hắn đều không ở thành phố của người đó hoặc là có nhân chứng, hoặc là có ảnh chụp định vị cơ quan làm chứng.



Ngoại trừ sợi dây chuyền thêm vào kia.



Cách nói của Trịnh Quang Minh đó là hắn mua được, nếu như xuất hiện tình huống như vậy, bọn họ nên thăm dò doanh nghiệp sản xuất chứ không phải hắn. 
Từ đầu đến cuối, lúc Trịnh Quang Minh nói lời này cũng vô cùng bình thường, không để lộ ra bất kỳ vẻ mặt biến đổi gì.



Dường như hắn nói là thời tiết hôm nay thế nào.



"Ồ, thật ngại quá, con mở video." Minh Thù chỉ vào tường tivi. 



Tường tivi tường để trong ô vuông chứa đồ, để một chiếc điện thoại di động.



"Chú xem con là đồ ngốc à, cứ thả chú vào trong như vậy? Con đương nhiên sẽ... báo cảnh sát." Minh Thù đứng dậy cầm điện thoại di động lên, chuyền qua cho Trịnh Quang Minh xem: "Nào, chào hỏi một cái với người giám hộ tương lai của chú."



Đối diện là vẻ mặt tối sầm của đội trưởng tổ chuyên án, hoàn cảnh xung quanh chuyển động, loáng thoáng có thể thấy bóng người cấp tốc lui về phía sau, chắc là đang trên đường chạy tới. 



Trịnh Quang Minh: "..."



Nếu như vừa rồi Trịnh Quang Minh có chút bất an, vậy hiện tại hắn vô cùng thả lỏng xuống.



Khóe miệng chứa đựng nụ cười ôn hòa: "Tiểu Khởi, con thực sự... làm cho chú quá bất ngờ rồi." 



Chân phải của minh tinh Thù uốn lượn sau đầu gối, ưu nhã mang theo nét dịu dàng xách theo làn váy không tồn tại: "Không cần khách sáo, nên làm thôi."



Trịnh Quang Minh: "..."



...



Lúc Kiều Thành và Thôi Du Tuệ chạy về, Trịnh Quang Minh đã bị mang đi, trong mọi thứ trong phòng khách hoàn hảo không chút tổn hại chứng minh chưa từng xảy ra đánh nhau.



Từ đầu đến cuối Trịnh Quang Minh cũng không phản kháng, im lặng chờ cảnh sát đến.



Minh Thù có chút không hiểu Trịnh Quang Minh này, ngươi nói hắn muốn bị bắt nhưng mọi thứ hắn lại làm vô cùng hoàn hảo, hầu như không tìm được kẽ hở. 



Ngươi nói hắn không muốn bị bắt nhưng trước khi cảnh sát tới, hắn rõ ràng còn có cơ hội chạy trốn nhưng hắn không có chút phản ứng nào.



Ngược lại nói với Minh Thù, cô thú vị hơn so với Kiều Vận.



Kiều Thành cũng không hiểu, bọn họ bắt đầu từ cấp hai đã là bạn, đến bây giờ đã mấy thập niên. 



Hắn không biết vì sao người này hắn xem thành bạn thân lại làm ra chuyện như vậy.



Là con gái của hắn...