Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1204 : Dư âm còn văng vẳng(1)

Ngày đăng: 03:17 20/04/20


#tiêuđềdịnăng: Tang Âm một lời không hợp liền nói mình là người bình thường.



Các cô mua áo tắm chỗ đó thật là dễ nhìn, tôi quên mua nên vẫn dùng của năm ngoái, a... Có chút chật, cô nhìn tôi phải siết lại."



"Ha ha ha, thôi đi, cô chính là khoe khoang thân hình của cô."



"Không muốn sờ a..."



"A! Dừng tay!"



Bên tai là thanh âm của nữ hài tử làm ầm ĩ bên ngoài vọng về, Minh Thù hơi mở mắt ra liền nhìn thấy một đám thiếu nữ mang áo tắm cực thiếu vải đang chơi đùa trước mặt.



"Tang Âm, cô còn không thay sao? Chúng tôi đều thay xong rồi."



Có người hướng phía phía cô kêu lên.



Ánh mắt Minh Thù quét một vòng bốn phía, nơi này chỉ có một người, hẳn là nói với cô.



Trước mặt Minh Thù là một cái tủ chứa đồ, bên trong có điện thoại cùng một cái túi, phía trên túi chính là một bộ áo tắm.



"Các ngươi không muốn sờ a! Chán ghét!"



"Nhanh, mọi người đè cô ấy lại!!"



Mấy nữ hài tử ở đây làm ầm ĩ đến kịch liệt, bên cạnh còn có một số, đều là thiếu nữ tuổi tác không cách biệt lắm.



"Tang Âm? Chúng tôi sắp đi ra ngoài, cô thay nhanh lên nha."



Nữ sinh trước đó nói chuyện với cô lại kêu một tiếng.



"Ok."



Minh Thù cầm áo tắm lên tiến vào gian phòng bên cạnh khoá cửa lại.



-



Nữ chính giả tên Dịch Giảo Giảo, trùng sinh.



Kiếp trước bị bạn trai phản bội, người thân xa lánh, người bạn thân ở sau lưng cắm cho cô hai đao.



Về sau Dịch Giảo Giảo trùng sinh đến thời điểm còn đang học cao trung, thu hoạch được bàn tay vàng mở ra dị năng không gian, sớm đã học được y thuật thất truyền.



Dịch Giảo Giảo phát hiện mình trước kia cùng Dịch Giảo Giảo hiện nay mặc dù thua xa nhưng chỉ cần cô ta cố gắng nhất định sẽ trở lại trước mặt những người kia để báo thù.




Nguyên chủ cuối cùng chết không nhắm mắt.



【 Nguyện vọng của Tang Âm là để Dịch Giảo Giảo mất đi tất cả. 】



Minh Thù tiếp thu xong ký ức rồi ra ngoài, đám nữ sinh làm ầm ĩ vừa rồi đã đi ra.



Thời gian này hẳn là tham gia tổ chức hoạt động ngoài trời của trường học.



Sự tình lộ ảnh chụp của nguyên chủ còn chưa có phát sinh.



Minh Thù cầm quần áo bỏ trong ngăn tủ, từ trong túi lấy ra một cái áo chống nắng.



Khóa kỹ ngăn tủ, cầm điện thoại di động ra ngoài.



Đến bãi biển còn cách một đoạn, Minh Thù vừa lục lọi ký ức vừa đi về hướng bờ biển.



Đi qua một đầu khu rừng nhỏ, biển khơi xanh thẳm xuất hiện trước mặt.



Đại bộ đội trường học đều tụ tập tại một khối, Minh Thù đi qua hướng bên kia.



Nguyên chủ và Dịch Giảo Giảo không cùng một lớp, cô đi đến lớp của mình, có người thuê vỉ nướng nướng đồ ăn ngay tại chỗ.



Đồ nướng!!



Con ngươ Minh Thù tỏa sáng.



"Hoa khôi, đến đây ăn một chút??" Nam sinh tương đối đẹp trai trong lớp hướng về phía Minh Thù huýt sáo.



Minh Thù đang nghĩ ngợi sao làm có thể ăn đồ nướng liền nghe một câu như vậy, thuận thế chuyển hướng về phía hắn đi qua, mỉm cười: "Được ăn no sao?"



Nam sinh kia đỏ mặt tại chỗ.



Hắn... Hắn liền tùy tiện nói a!



"Bao... Bao no."



Mấy nam sinh bên cạnh phình bụng cười to: "Ha ha ha ha... Hoa khôi hôm nay tâm tình không tệ a, thưởng cho cậu chút ánh sáng, cậu biểu hiện cho tốt một chút."



"Các cậu đi đi." Nam sinh kia đỏ mặt mắng một tiếng, lại nói thầm một tiếng: "Trước kia gọi thế nào cũng không để ý, ngày hôm nay mặt trời mọc lên từ phía tây sao?"



Nói thầm xong, nam sinh đem thịt xiên đã nướng chín cho Minh Thù: "Cho... Cho cậu."