Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1228 : Dư âm còn văng vẳng (25)

Ngày đăng: 03:17 20/04/20


Tiểu yêu tinh thật dễ dụ, cô tuỳ tiện nói hai câu hắn liền không có nguyên tắc.



Tỉ như lúc ở cục quản lý quản lý dị năng, cô đáp ứng cuối tuần sẽ dẫn hắn ra ngoài nên cái gì hắn cũng đều nghe theo cô.



Sự khó chịu trước đó dường như đã quên rồi.



Cô cũng không biết nên nói cái gì.



Chỉ cảm thấy đáy lòng mềm nhũn.



Minh Thù tắm rửa, thay quần áo ngủ sau đó tiếp tục trèo cửa sổ lên.



Trong phòng không có nhiều ánh sáng lắm, chỉ có một ngọn đèn nhỏ, Dư Thâm đã lên giường nằm nghiêng đưa lưng về phía cô.



Minh Thù đóng cửa sổ lại, ngọn đèn cuối cùng cũng tắt đi, tiến về phía bên giường.



Cô chui vào chăn, từ phía sau ôm lấy Dư Thâm.



Thân thể Dư Thâm cứng đờ trong giây lát, một lúc sau mới cẩn thận nắm chặt bàn tay Minh Thù đang khoác bên hông hắn.



Minh Thù hôn một chút lên cổ hắn: "Quay lại đây."



Một lúc sau Dư Thâm mới chuyển động, xoay người lại cùng Minh Thù mặt đối mặt.



"Buổi tối em đi đâu?"



"Vì dân trừ hại đi." Minh Thù tìm cái cằm của hắn hôn một cái.



Dư Thâm cho là cô muốn làm gì mình, thế nhưng không có, Dư Thâm chờ trong giây lát cô vẫn không có động tác gì.



Dư Thâm chỉ có thể tự mình cúi đầu, cọ lên mũi cô, hắn cúi xuống, cánh môi rơi trên đôi môi mềm mại của cô.



Dư Thâm đầu tiên là cứng lại, sau đó ôm chặt cô đem nụ hôn này tiến sâu hơn.



Trong không khí có một chút mập mờ.



Dư Thâm có chút buông Minh Thù ra, cô nằm trong ngực hắn nhẹ nhàng thở dốc, Dư Thâm lúc này mới phát hiện kỳ thật thân hình cô rất nhỏ bé.



"Âm Âm."



Hắn gọi tên Minh Thù.



"Ừ?"



"Làm bạn gái của tôi đi."



Tay Dư Thâm đặt phía sau lưng Minh Thù có chút nắm chặt, khẩn trương chờ câu trả lời của cô.



Không biết qua bao lâu, hắn nghe thấy thanh âm của cô vang lên.



"Được."



Trong khoảnh khắc đó Dư Thâm chợt thở phào một hơi, sau đó chìm trong sự vui sướng



Thật sự tỏ tình cũng không khó khăn.



Hắn ôm Minh Thù: "Tôi sẽ đối tốt với em, mãi mãi chỉ đối xử tốt với em."



"Ừm."




Minh Thù nói khẽ: "Có lẽ là đời trước đi."



"Đời trước tôi nhất định rất thích em."



"Hiện tại tôi cũng rất thích em."



"Về sau tôi sẽ càng thích em."



Ánh mắt Dư Thâm nghiêm túc mà kiên định.



Minh Thù ôm cổ hắn: "Được, hoan nghênh anh thích em."



-



Thứ tư.



Đã ba ngày kể từ khi cô xử lý Sơn Hải Hội.



Minh Thù mang theo bánh bao chậm rãi lắc lắc tới trường học, cổng trường học đậu một chiếc xe hơi quen thuộc.



Minh Thù nhìn Dịch Giảo Giảo từ trên xe Phó Bách Vân bước xuống.



Nữ chính giả dĩ nhiên vẫn khoẻ mạnh trở về.



Lợi hại lợi hại!



Hai người không biết nói cái gì, Dịch Giảo Giảo nở nụ cười sau đó tiến vào trường học.



Chờ Dịch Giảo Giảo đi vào, Phó Vân Bách nổ máy xe chuẩn bị rời đi.



Cửa sổ xe đột nhiên bị gõ một cái.



Phó Vân Bách nhìn nữ sinh đang đứng ngoài cửa sổ xe, cầm cái bánh bao cắn không có chút hình tượng nào.



Hắn hạ cửa sổ xe xuống, lễ phép kêu một tiếng: "Tang Âm tiểu thư?"



Minh Thù chớp mắt: "Ông cùng Dịch Giảo Giảo... Ở sau lưng đầu bếp nhỏ của tôi làm gì đó."



Phó Vân Bách: "???"



Cái gì gọi là làm gì sau lưng đầu bếp nhỏ của cô?



Đầu bếp nhỏ của cô....



Trang Mông Mông?



Phó Vân Bách hỏi: "Cô biết Dịch tiểu thư?"



"Cùng một trường học, biết thì có gì kỳ quái sao?" Minh Thù nói: "Ông dự định vứt bỏ đầu bếp nhỏ của tôi sao? Giác ngộ không tệ, tôi có thể tiếp nhận nha!"



Phó Vân Bách: "..."



Cái này có hiểu lầm gì thì phải.



"Tang Âm tiểu thư, tôi cùng Dịch tiểu thư không có có quan hệ gì. Chỉ là đưa cô ta đến trường học, cô ta vì chuyện của Sơn Hải Hội ra sức không ít."



"Chờ một chút, cô ta cùng Sơn Hải Hội có quan hệ gì?"