Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1246 : Tuân lệnh darling (3)

Ngày đăng: 03:17 20/04/20


Trợ lý Hạ thấy người phụ nữ trách móc quá mức, muốn lên tiếng liền bị Minh Thù ngăn lại.



Cô để nhân viên đem tới cho mình cái ghế dựa, bịch bánh bích quy cùng nước trà.



Dù bận nhưng vẫn ung dung nhìn người phụ nữ khóc mắng.



Người phụ nữ ở bên kia khóc nửa ngày, đối diện ngay cả một động tĩnh đều không có, bà ta hơi khẽ ngẩn đầu lên dò xét.



Kết quả trông thấy người đối diện chính uống trà, ăn bánh bích quy.



Người phụ nữ: "..."



"Diễn xong rồi?" Minh Thù hỏi: "Không tiếp tục sao?"



Người phụ nữ: "..."



Phản ứng này không đúng!



Đối phương quá bình tĩnh, người phụ nữ không biết nên làm sao để phát huy, đoàn thân thích bên cạnh cũng có chút mơ màng.



Người phụ nữ thấy thế liền trực tiếp ngồi xuống trên mặt đất, bắt đầu chửi ầm lên.



Minh Thù cũng không để ý tới bà ta, chậm rãi ăn bánh bích quy.



Có người cùng tới hỗ trợ người phụ nữ liền để nhân viên ngăn bọn họ lại.



Cổ họng người phụ nữ đã bốc khói cũng không thấy đối phương có hành động gì.



Cái khí thế bình tĩnh này làm người phụ nữ không chắc chắn.



"Khóc xong rồi?"



Lớp trang điểm của người phụ nữ sớm đã nhem nhuốt, lúc này cả khuôn mặt cùng đều giống một con mèo hoa.



Minh Thù liếc bà ta một cái, chậm rãi lên tiếng: "Chưa đầy mười tám tuổi không được giao dịch là quy củ của Độ Kỷ chúng tôi, nhưng bà đi hỏi thăm bên ngoài một chút, những người kia sẽ quản cái này sao? Bà nghĩ một cái quy củ này sẽ được pháp luật bảo vệ sao?"



Dù sau loại tuổi thọ này sau khi bán đi đối với bản thân cũng không có ảnh hưởng gì.



Tuổi thọ ở nơi này tựa như chỉ là một chuỗi chữ số, gia tăng giảm bớt, không đến thời điểm cuối cùng tử vong hoàn toàn sẽ không tạo ảnh hưởng gì cho bản thân.



Người phụ nữ ấp úng một tiếng, lời trước đó nghĩ sẵn trong đầu lúc này đột nhiên có chút nói không nên lời.



Minh Thù tiếp tục nói: "Dùng tuổi thọ trao đổi tiền, kia là lựa chọn của chính các người, trách không được người khác, không ai sẽ vì lựa chọn hối hận của các người để trả tiền."



"Các người đây là cường đạo!" Người phụ nữ hung tợn nói.



"Cường đạo?" Minh Thù cười nhạt: "Tôi cướp của bà cái gì rồi?"




Thời điểm sắp lên xe, bên trong có một người ăn mặc trông như quản gia chạy đến



"Giáng Tuyết tiểu thư xin dừng bước." Quản gia vô cùng lễ phép: "Mới vừa rồi là hạ nhân không hiểu chuyện, tôi thay mặt xin lỗi ngài, mời ngài sang bên này, tiên sinh đã chuẩn bị tốt bữa tối."



Bữa tối...



-



Chủ nhân của biệt thự tên là Chu Hồng Kiệt, khoảng chừng bốn mưới tuổi,



Mặc một bộ đồ mặc ở nhà, rất phúc hậu, bất quá sắc mặt cũng không tốt lắm.



"Giáng Tuyết tiểu thư, mời ngồi."



Chu Hồng Kiệt ra hiệu mời Minh Thù ngồi.



Minh Thù đứng không nhúc nhích, ánh mắt nhìn bốn phía: "Không phải nói có bữa tối?"



Chu Hồng Kiệt hơi sững sờ, sau đó cười lên: "Là tôi cân nhắc không chu toàn, giáng Tuyết tiểu thư mời tới bên này, để đầu bếp chuẩn bị."



Một câu tiếp theo phân phó cho quản gia.



Khung cảnh chuyển sang phòng ăn, đầu bếp làm tại hiện trường.



Chu Hồng Kiệt cảm thán một tiếng: "Giáng Tuyết tiểu thư tuổi trẻ tài cao, để cho người ta bội phục a."



"Bội phục thì làm được cái gì, không phải vẫn bị người ta yêu cầu khử độc sao?"



Giọng nói Minh Thù nhẹ nhàng, hoàn toàn không để cho người ta nhìn thấu được là có ý gì.



Chu Hồng Kiệt biểu tình hơi thu liễm lại: "Việc này là đụng phải Giáng Tuyết tiểu thư, bất quá bọn họ cũng là lo lắng cho thân thể của tôi, sợ..."



"Sợ đem viruss khu nhà nghèo lây sang cho ông à."



Đối với bọn họ mà nói, người của khu nhà nghèo đều là virus, cùng bọn họ tiếp xúc, hận không thể đem toàn thân mình bọc lại, sợ dính vào thứ virus không sạch sẽ.



Chu Hồng Kiệt: "..."



Tốt xấu gì hắn cũng là người mua, cô đối đãi với khách hàng của mình như vậy?"



Coi như cô là lão đại của Độ Kỷ cũng có chút không coi ai ra gì.



Nhưng Chu Hồng Kiệt nghĩ đến chuyện lát nữa, đem điểm không thoải mái này đè ép xuống.



Đúng lúc đầu bếp đang sắp xếp, đưa thức ăn tới trước mặt Minh Thù, bầu không khí quỷ dị liền bị đánh vỡ.