Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1250 : Tuân lệnh darling (7)

Ngày đăng: 03:17 20/04/20


Minh Thù chia tiền xong, phát hiện không có chỗ nào bán đồ ăn, cái thế giới chết tiệt này.



Cô đổi đồ ăn vặt từ chỗ Hài Hòa Hiệu, ngồi xổm ở ven đường vừa ăn vừa suy nghĩ chuyện nhân sinh.



Tiểu khả ái cùng đầu bếp nhỏ vì cái gì vẫn chưa xuất hiện!



Chẳng lẽ do trẫm đến sớm?



Nghĩ như vậy, Minh Thù cảm thấy có khả năng, loại sự tình này đều phát sinh ở thời điểm trời tối người yên.



A...



Đợi chút đi.



"... Cậu làm sao còn chưa đi?" Minh Thù liếc về phía thanh niên bên cạnh: "Tiền cũng đã chia, cậu còn muốn thế nào nữa?"



"Cô đến cùng ở đây làm gì?" Ban Lan hiếu kì.



Hai nam nhân kia nhìn qua khỏe như vậy lại bị cô giải quyết.



"Mắc mớ gì tới cậu?" Minh Thù nhích qua bên cạnh: "Cậu rất nhàn sao? Điện thoại của cậu không phải còn trong tay chủ quán nơi đó sao, không muốn chuộc về? Rảnh rỗi như vậy không đi kiếm tiền, cùng tôi lảm nhảm cái gì."



Quấy rầy trẫm ăn đồ ăn vặt!



Ban Lan: "..."



Lúc trước hắn không phải lo lắng cô chỉ là một cô nương sao, muộn như vậy còn ở bên ngoài, khu Đông Thành ban đêm mới là nguy hiểm nhất.



Bất quá bây giờ hắn càng hiếu kỳ, cô đến cùng muốn làm cái gì.



Minh Thù đuổi Ban Lan không đi liền mặc kệ hắn, cô ở đây ngồi xổm hai giờ, ăn vô số bao đồ ăn vặt cũng không nhìn thấy nữ chính giả cùng nữ chính.



Ngay lúc Minh Thù dự định trở về, Ban Lan đột nhiên đứng lên đi về phía trước vài bước: "Lục Ngưng tỷ!"



Hắn gọi một tiếng, Minh Thù nhìn về hướng hắn gọi cũng không thấy gì.



"Hình như tôi nhìn thấy một người quen, tôi muốn đi qua nhìn một chút." Hắn quay đầu nói với Minh Thù: "Cô..."



Nhưng mà Minh Thù đã vượt qua hắn đi tới bên kia trước một bước.



"Ài cô..."



"Người tôi muốn tìm, đại khái chính là người quen của cậu."



"A?" Ban Lan lần thứ N mộng bức về tối hôm nay.



Bọn họ đuổi theo, phía trước hoàn toàn không thấy được bóng người nào.



"Kỳ quái..." Ban Lan nhìn bốn phía: "Bên này chỉ có hai con đường, chẳng lẽ là tôi nhìn lầm?"




"..." Ai nguyện ý gặp phải loại chuyện này chứ. "Không có... Đây là lần đầu tiên tôi gặp phải."



"Không thì cô chơi chết hắn?" Minh Thù giật dây Lục Ngưng.



"..." Người bình thường làm sao có thể đêm hôm khuya khoắt cầm một cây gậy, có lá gan đánh ngất xỉu ngay nam nhân hung tàn như vậy chứ.



"Sao có thể giết người." Lục Ngưng lắc đầu.



"Vậy làm sao bây giờ, nơi này lại không có cảnh sát, không thể báo cảnh sát." Minh Thù đem nam nhân lật qua, sờ trên người có túi tiền phình lên, Minh Thù nhìn về phía Lục Ngưng: "Chia của không?"



Lục Ngưng: "..."



Cô nhưng thật ra là gặp phải một người chuẩn bị ăn cướp, tâm huyết dâng trào, xuất thủ cứu cô rồi cướp giặc a?



"Cô không phải kêu Y Tích đi gọi người sao, bây giờ còn chưa trở về?"



Lục Ngưng lập tức sững sờ: "Cô... Làm sao biết."



Cô ấy biết Y Tích?



Còn biết cô để Y Tích đi gọi người...



"Tôi còn biết hôm nay cô sẽ không chờ được Y Tích." Minh Thù rút tiền ra: "A sáng mai có thể ăn một bữa tiệc lớn."



"Cái gì... Cô nói cái gì đó?" Y Tích đi gọi người, làm sao lại không tới cứu cô?



Lục Ngưng nảy sinh phòng bị: "Cô làm sao lại biết Y Tích? Cô đến cùng là ai?"



Minh Thù chỉ nam nhân trên mặt đất: "Người đàn ông này nói không chừng là do Y Tích thuê, cô còn trông cậy vào vào cô ta, đừng ngây thơ."



Hai người đối với lời này hoàn toàn trầm mặc.



*



【 Hài Hoà Hiệu 】



Hài Hoà Hiệu: Lão lý chủ ảo tưởng mình là nam chính thì làm sao bây giờ?



Nhị Cẩu Tử: Đây là bệnh, cần phải trị.



Hài Hoà Hiệu: Làm sao chữa?



Nhị Cẩu Tử: Lấy độc trị độc, để cô ấy làm nam chính.



Hài Hoà Hiệu:...



Tiểu tiên nữ: Nói rất có đạo lý, trước tiên bỏ phiếu để ta cân nhắc một chút.