Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1254 : Tuân lệnh darling (11)

Ngày đăng: 03:18 20/04/20


Diệp Tịch thay xong quần áo đi ra, quần áo rất vừa người.



Nam nhân thân thể như ngọc, tay áo hơi cuộn lên lộ ra cánh tay trắng nõn.



Khóe miệng cười mang theo vài phần dáng vẻ lưu manh, ánh mắt thâm thúy, giống như chứa đầy rượu ngon năm xưa, lả lướt say lòng người.



Cho hắn một cái sân khấu, đại khái liền có thể bắt đầu diễn xướng hội.



Hắn chỉnh lại tóc, nói với Minh Thù đang bày ra cái tư thế tức giận.



"Darling, thế nào? Có phải tôi đẹp trai nhất không?"



"Xấu nhất."



"Ánh mắt của darling rất đặc biệt đó."



Minh Thù hơi suy nghĩ một chút: "Đúng là mắt của tôi mù."



"..."



Diệp Tịch đi đến trước mặt Minh Thù, ngón tay hắn kẹp lấy tấm thẻ màu trắng: "Darling, cái này giao cho em giữ."



Minh Thù nhìn hắn.



Loại vật này người bình thường xem như vợ chồng cũng sẽ không tùy tiện giao cho đối phương.



Hắn cứ như vậy đưa cho mình?



Diệp Tịch cong cong khóe miệng: "Tài sản chính là sinh mệnh của tôi."



Tầm mắt Minh Thù rơi vào trên thẻ, ngón tay hắn đè lại chữ "Diệp", chỉ lộ ra một chữ Tịch.



Phía dưới là tuổi thọ còn thừa ——1 năm 1 tháng 7 ngày.



Minh Thù giật mình trong lòng.



Làm sao chỉ còn lại ngần ấy thời gian?



"Cậu..."



Diệp Tịch cướp lời mở miệng trước: "Thời gian của tôi không nhiều lắm, cho nên darling có phải nên tốt với tôi một chút không? Không bằng chúng ta hôn trước một cái?"



Minh Thù: "..." Trẫm một cái tát chết ngươi!



Minh Thù nhận lấy tấm thẻ, xác định cô không nhìn lầm thời gian.



Tiểu yêu tinh dễ dàng đưa cái đồ chơi này cho cô như vậy... Không phải là muốn trẫm đồng tình hắn chứ?



Dựa theo kịch bản của tiểu yêu tinh... Thật có khả năng giả ngu như thế.



Đại lão của giới giả ngu không thể trêu vào.




Nghe nói những nhà khác cũng có, bất quá Độ Kỷ có tấm thẻ này nhiều nhất.



Loại thẻ này chỉ có thể dùng để chứa đựng tuổi thọ, tựa như... Ngân hàng đi."



Minh Thù để trợ lý Hạ ra ngoài.



Minh Thù đưa hai tấm thẻ tới trước mặt Diệp Tịch.



"Darling?"



"Trong tấm thẻ này có 200 tuổi thọ, cậu thử một chút."



Diệp Tịch cười nhẹ: "Darling rất quan tâm tôi, để tỏ lòng cảm tạ, tôi hôn darling một cái..."



Ánh mắt Minh Thù trầm xuống nhìn hắn.



"Được rồi, tôi thử." Diệp Tịch bất đắc dĩ thở dài: "Bất quá thứ này đối với tôi vô dụng, chỉ lãng phí thôi, tôi làm sao có thể lãng phí tài sản của darling."



"Tại sao vô dụng?"



"Ừ..." Diệp Tịch nhìn tấm thẻ trên bàn, lại nhìn Minh Thù: "Đúng vậy, cái này tuổi thọ sẽ không tăng trưởng."



"Tại sao?"



Diệp Tịch buông tay: "Tôi không nhớ rõ."



Tuổi thọ không thể tăng trưởng chỉ có một khả năng —— hắn đã từng cướp đoạt tuổi thọ vượt qua giá trị tuổi thọ cao nhất, tuổi thọ nguyên bản giảm phân nửa, cũng không còn có thể cướp đoạt tuổi thọ.



Minh Thù kiểm tra tấm thẻ của Diệp Tịch một lần, không đúng... Nếu là như vậy, màu của tấm thẻ sẽ biến thành gạo màu trắng.



Thế nhưng tấm thẻ này cũng giống như những tấm thẻ bình thường.



Minh Thù về sau mới biết được, Diệp Tịch kỳ thật đến tên của mình cũng không nhớ rõ, hắn chỉ là trông thấy tấm thẻ mới biết mình tên Diệp Tịch.



Hắn đến từ nơi nào, muốn làm cái gì, hắn hoàn toàn không nhớ rõ.



"Darling, tôi không nghĩ tới em sẽ quan tâm tôi như vậy, không biết lấy gì báo đáp, hay là tôi lấy thân báo đáp đi."



Diệp Tịch đột nhiên ôm lấy eo Minh Thù, hắn ngửa đầu nhìn Minh Thù: "Darling, hôn hôn."



Minh Thù hận không thể chụp một lá bùa trên trán hắn.



Hôn cái đầu ngươi!!



"Đại tiểu thư, khu Tây Thành bên kia..." trợ lý Hạ thấy cửa ban công không đóng liền trực tiếp tiến vào, ai biết nhìn thấy một cảnh tượng như thế.



Hắn vội vàng xoay người: "Đại tiểu thư tôi không nhìn thấy bất cứ thứ gì, các người cứ tiếp tục."



Trợ lý Hạ bước nhanh ra ngoài, thuận tay đóng cửa lại.