Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1255 : Tuân lệnh darling (12)

Ngày đăng: 03:18 20/04/20


Đám phú hào bên khu Tây Thành kia vẫn còn đang náo, bất quá khu Đông Thành bên này thái độ cứng rắn, hoàn toàn vượt quá dự liệu của bọn họ.



Trợ lý Hạ báo cáo xong, chờ Minh Thù quyết định.



Hiện tại những nhà khác đều không lên tiếng, đem quyền quyết định toàn bộ vứt cho Độ Kỷ.



Cũng không biết đại tiểu thư đã làm gì bọn họ...



Minh Thù sờ cằm: "Đoạn thời gian trước không phải có người dẫn đầu muốn xây phòng tuyến tại khu Đông Thành sao? Vậy thì xây thôi, về sau ra vào, chúng ta cũng học sát vách một ít, không có giấy chứng nhận không cho phép vào."



Trợ lý Hạ: "..."



Nghiêm túc sao?



Bọn họ đây là khu Đông Thành đó!!



Bị khu Tây Thành gọi là rác rưởi vựa ve chai khu Đông Thành!!



"Nhắc tới..." Minh Thù sờ cằm, con ngươi sáng lấp lánh: "Những nhà máy kia của Khu Tây Thành có phải là đều đặt ở khu Đông Thành chúng ta không?"



"Ách... Đúng vậy." Đại tiểu thư lại muốn làm gì?



Vì để không ô nhiễm khu Tây Thành, tất cả nhà máy đều đặt tại khu Đông Thành.



-



Hẻm Hoa Nghệ.



Trong ngõ nhỏ hẹp đầy ắp người.



Gần đây Lục Ngưng đều không có tâm tình làm việc, cô mua đồ xong trở về thấy nhiều người như vậy, không khỏi nghi hoặc.



Nhóm chân nhìn lên một chút cũng không thấy gì.



Lục Ngưng hỏi một người phụ nữ quen mặt: "Dì, xảy ra chuyện gì rồi? Làm sao đều tụ tập ở đây?"



Người phụ nữ thái độ rất tốt: "Tiểu Ngưng sao, Độ Kỷ phát đơn tuyên truyền, muốn xây phòng tuyến ở khu Tây Thành chúng ta, hiện tại đang tuyển người. Ầy, con xem một chút, đây là đơn tuyên truyền."



"Xây phòng tuyến?"



Lục Ngưng cầm một tờ đơn tuyên truyền, đơn tuyên truyền rất tinh xảo, phía trên nói về việc xây phòng tuyến cùng điều kiện ứng tuyển.



Cô nói thầm một tiếng: "Độ Kỷ đây là muốn làm gì?"



Lục Ngưng lơ ngơ về đến nhà.



Ban Lan cọ một cái đứng lên: "Lục Ngưng tỷ cô trở về rồi?"




Khôn ca híp mắt: "Cô ta vẫn kiên trì nói như vậy?"



"Phải."



Khôn ca tựa hồ khơi lên hứng thú: "Đi, đi xem một chút."



Khôn ca ôm nữ nhân rời khỏi phòng, đến trước một cửa phòng đang đóng chặt.



Ngoài cửa là người đang trông coi.



"Khôn ca."



"Mở cửa."



Cửa bị mở ra, căn phòng tối như mực ngay cả một chút thanh âm đều không có, người bên cạnh Khôn ca đi vào trước mở đèn lên.



Khôn ca ôm người đi vào, nhìn nữ nhân đang nấp ở nơi xó xỉnh.



Y Tích đề phòng nhìn Khôn ca, cố gắng trấn định quát lớn: "Tôi nói cho các người biết, các người dám đụng đến tôi thì sẽ không có quả ngon để ăn, tôi là đại tiểu thư của Y gia!!"



Y Tích đêm hôm đó chạy đi đã hối hận rồi.



Khu Đông Thành ban đêm không biết bao nhiêu nguy hiểm.



Nhưng lúc đó cô ta không thể trở về nên cô ta muốn tranh thủ thời gian tìm một chỗ an toàn đợi trời sáng, chờ trời sáng lại trở về khu Tây Thành.



Nhưng cô ta không nghĩ tới vận khí của mình xui xẻo như vậy, còn chưa tìm được chỗ đã bị người ta theo dõi.



Cô ta chỉ là một nữ nhân, sao có thể là đối thủ của những người đó nên bị trói tới nơi này.



Cô ta dùng thân phận của mình hù dọa bọn hắn, tạm thời giữ được trong sạch.



Trùng sinh trở về, cô ta tuyệt đối không muốn lại rơi vào hoàn cảnh như trước kia.



Khôn ca buông nữ nhân ra: "Các người ra ngoài trước."



Y Tích theo bản năng rụt lại: "Anh muốn làm gì?"



Khôn ca không có ý tốt cười cười: "Không phải cô nói mình là đại tiểu thư Y gia sao? Tô và cô nói chuyện một chút."



Người phụ nữ cùng những người còn lại lui ra khỏi phòng, cửa phòng đóng lại.



Không lâu sau trong phòng liền truyền ra tiếng thét chói tai, những người còn lại không cảm thấy kinh ngạc vẫn đứng chờ.



Nữ nhân kia lộ ra một vẻ mặt khinh thường, uốn éo cái mông rời đi.