Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1267 : Tuân lệnh darling (24)

Ngày đăng: 03:18 20/04/20


Minh Thù nhìn chằm chằm màn hình điện thoại, chỉ có giọng nữ lạnh lùng nhắc nhở cô đối tượng đang gọi đã tắt máy.



Tiếng súng bên ngoài dần dần vang lên, một ngày càn quét mới bắt đầu.



Y Tích bên kia biết được vây bắt Lục Ngưng thất bại rất tức tối, đặc biệt là biết được Lục Ngưng đang ở Độ Kỷ, bộ dáng kia dọa sợ mấy người.



Yêu cầu bọn họ không để lại dư lực quét sạch khu Đông Thành, trong thời gian ngắn nhất đem khu Đông Thành dọn dẹp sạch sẽ.



Khu Đông Thành phản kháng càng ngày càng yếu, tất cả mọi người dường như cũng cảm thấy đã xong.



Ngay tại thời điểm khu Tây Thành cảm giác họ thắng tới nơi thì tất cả các kênh của khu Tây Thành bắt đầu đưa tin một sự kiện.



"Lục Ngưng tỷ, cô xem!"



Ban Lan đưa điện thoại tới trước mặt Lục Ngưng.



Trên màn hình là khuôn mặt mỉm cười của Minh Thù, giọng nói không nhanh không chậm, như tháng ba chậm rãi phất qua Thanh Phong.



"Hoan nghênh đi vào thế giới của tôi, ở đây các người có thể có vô tận tuổi thọ, vô tận tài phú..."



Lục Ngưng: "..."



Cái này là cái quỷ gì?



"Tất cả mọi người đều nhận được cái này." Ban Lan cũng ngơ ngác nói: "Cô ấy đang nói cái gì?"



Không chỉ bọn họ nhận được, các đài truyền hình lớn, màn hình quảng cáo trên đường cái của khu Tây Thành hết thảy đều phát cái này.



Minh Thù nói một đống lời kịch dạo đầu sau đó mới vào vấn đề chính.



"Không sai, hiện tại mọi người kỳ thật đều ở trong thế giới giả lập, các người coi tử vong là kết thúc? Không, tử vong không phải kết thúc, các người còn có cơ hội nguyên điểm phục sinh lại..."



Lục Ngưng: "..."



Thế giới giả tưởng, nguyên điểm phục sinh, cơ hội làm lại...



Mấy câu này làm mọi người có chút không biết làm sao.



Đặc biệt là người khu Tây Thành, bọn hắn đang sinh sống rất tốt, đột nhiên nói cho bọn hắn biết bọn hắn kỳ thật đang sống ở thế giới giả tưởng?



Cái này mẹ nó không phải là hài hước sao?



Các đại diễn đàn bên trên bắt đầu càn quét đề tài này.



Minh Thù làm xong việc, trở lại Độ Kỷ, người trong Độ Kỷ cũng không biết cô rời đi lúc nào.



Đám người cùng trợ lý Hạ lập tức vây quanh: "Đại tiểu thư, lời cô nói là thật hay giả?"




Vẫn là khu Đông Thành quen thuộc, lúc này chính là buổi chiều lúc tan việc, mọi người đều chạy về nhà, náo nhiệt dị thường.



Minh Thù quay đầu nhìn tủ kính bên cạnh, vẫn là Giáng Tuyết.



Bất quá...



Nhìn qua hình như trẻ hơn một chút.



Giống như thời điểm mười bảy mười tám tuổi.



Minh Thù lấy tấm thẻ của mình ra.



Họ và tên: Minh Thù



Tuổi thọ còn thừa: 10 năm



Tuổi thọ cao nhất: 28 tuổi



Thời gian thiết lập lại trở về bốn năm trước.



Động tác cầm tấm thẻ của cô làm không ít người bên cạnh ghé mắt, thậm chí có người không có ý tốt dò xét cô.



Minh Thù cất tấm thẻ vào trong túi, ngắm nhìn xung quanh một vòng, xác định tiểu yêu tinh không ở gần đây.



Tiểu yêu tinh hẳn là cũng bị thiết lập trở lại bốn năm trước.



Minh Thù tìm đường về Độ Kỷ, cô đi vào liền có không ít người tới chào hỏi, có khuôn mặt xa lạ cũng có khuôn mặt quen thuộc.



"Đại tiểu thư tới."



"Chào đại tiểu thư."



Những người này hoàn toàn không nhớ rõ.



Minh Thù đi về phía phòng làm việc, tấm rèm che không có đóng, bên trong tấm thủy tinh trong suốt có một nam nhân đang ngồi nhàm chán lật đi lật lại văn kiện.



Minh Thù đẩy cửa đi vào, nam nhân quay đầu, khuôn mặt giống Minh Thù đến mấy phần giương lên nụ cười thật to: "Con gái, lại gặp mặt!"



Minh Thù mỉm cười: "Đúng vậy a, lại gặp mặt."



Có lẽ thấy biểu hiện của Minh Thù hơi khác biệt, nam nhân ném văn kiện trong tay ra: "Con gái, con còn nhớ rõ?"



"Nói một chút đi, có chuyện gì xảy ra?"



Nam nhân cười ha hả: "Con không phải đều biết sẽ có chuyện như vậy sao, trước đó không phải con đã chiếu cáo thiên hạ sao?"