Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1272 : Tuân lệnh darling (29)

Ngày đăng: 03:18 20/04/20


"Diệp Tịch tỉnh lại rồi."



"A... Diệp Tịch vẫn đẹp trai như vậy."



"Diệp Tịch cùng người kia có quan hệ thế nào... Hắn lại ôm cô ấy, tại sao hắn có thể ôm cô ấy..."



"Nếu tôi được ôm như thế thì tốt biết mấy."



Trong đám người có không ít nữ sinh, lúc này nhìn thấy Diệp Tịch đều là một mặt say mê.



Những người còn lại thì thầm với nhau, đại đa số là nói về chuyện của Diệp Tịch.



Diệp Tịch xảy ra tai nạn giao thông, hôn mê bất tỉnh, không phải bí mật gì.



Lão nhị biểu hiện khó coi: "Vị này... Là gì của Tiểu Tịch?"



"Bạn gái." Khóe miệng Diệp Tịch mỉm cười, nhưng trong con ngươi hoàn toàn lạnh lẽo: "Nhị gia gia ức hiếp darling của tôi sao?"



Lão nhị: "..."



Ai ức hiếp cô ta!



Hắn thấy cô ta ức hiếp cháu gái của hắn!



"Bọn họ có chỗ nào ức hiếp thôi chứ." Minh Thù nói: "Nói tôi ức hiếp bọn họ còn tạm được."



Diệp Tịch nheo mắt, nụ cười mở rộng: "Ừ, darling là giỏi nhất!"



Đám người: "..."



Bọn họ cho tới bây giờ đều chưa từng nghe qua có người có thể đem câu này nói ra thản nhiên như vậy.



Mấu chốt là Diệp Tịch còn phụ họa...



Phụ họa cái quỷ gì a!



Đám người chỉ cảm thấy tam quan bị đập vỡ.



Diệp Văn Ký che môi, ho nhẹ một tiếng: "Tốt, nếu là hiểu lầm thì cứ nói ra, không nên tổn thương hòa khí, đều là người một nhà, Đồng Đồng tuổi cũng không còn nhỏ, không được tùy hứng."



Đám người: "..."



Thế này sao lại là hiểu lầm, hoàn toàn không phải hiểu lầm có được không?



Đối với Diệp Văn Ký mở mắt nói bừa, đám người ngoại trừ nội tâm nhổ nước bọt cũng không dám nói gì.



Bất quá mọi người đem tầm mắt thả trên người lão nhị.



Nhưng mà để bọn họ thất vọng chính là lão nhị cũng không tiếp tục phát hỏa, chỉ là ẩn ẩn bất thiện trừng Minh Thù một chút.
Diệp Tịch tự nhiên nhớ ra tiểu cô nương này, tại sao lại tới...



Tiểu cô nương giẫm lên giày công chúa đi đến trước mặt Minh Thù, dáng người chỉ vừa tới đầu gối Minh Thù nên cần phải cố gắng ngửa đầu.



"Hắn có khôi phục ký ức không?"



"Cậu cảm thấy thế nào?"



Tiểu cô nương nhìn người bên cạnh một chút, thấy người đó đang dùng ánh mắt bất thiện dò xét mình một trận, trong lòng không khỏi thất vọng.



Nếu không nhanh một chút...



Bọn họ thật sự sẽ trở về không được.



Hắn không muốn chết ở cái nơi không hiểu thấu được như này!



Tiểu cô nương: "Cô không thể nghĩ một chút biện pháp sao?"



Minh Thù: "Cậu cũng không có cách, tôi có thể có biện pháp nào?"



Diệp Tịch ánh mắt ngờ vực: "Darling, em cùng nó đang nói cái gì?"



Hắn cùng những ký ức kia có quan hệ gì? Người này là ai?



Tiểu cô nương gãi gãi con bướm nhỏ trên đầu mình: "Số điện thoại lần trước tôi đưa cho cô vẫn dùng được, có gì tiến triển hãy gọi điện thoại cho tôi."



Hắn trừng Diệp Tịch một chút, thân thể nhỏ uốn éo đi về chiếc xe cách đó không xa.



"Darling?"



"Không có việc gì." Minh Thù sờ sờ đầu hắn như sờ sủng vật lớn: "Từ từ đi."



Lạc Yến nếu nghe thấy lời này đoán chừng sẽ bóp chết cô, hắn thì vội muốn chết còn cô thì từ từ đi.



Từ từ đi chết sao?



Thời gian sau đó dường như trở nên bình tĩnh không ít.



Vị nữ chính giả Y Tích này Minh Thù vẫn luôn không thấy, không biết có phải cô ta mang theo ký ức bị thiết lập lại, hiện tại đang trốn tránh cô không.



Dù sao cũng là nhân vật chính...



Minh Thù chắc chắn 8 phần 10, khẳng định là cô ta có ký ức.



Khu Đông Thành cùng khu Tây Thành quan hệ vẫn đối lập như cũ, Minh Thù lại bắt đầu đổi giá thành một trăm ngàn một ngày, làm cho đám người khu Tây Thành kia bất mãn không thôi.



Bọn họ bất mãn, Minh Thù liền rất hài lòng.