Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1282 : Thiên khải chi đạo (5)

Ngày đăng: 03:18 20/04/20


Minh Thù đứng trước khoang thuyền trong suốt, bên ngoài là ngân hà sáng chói, thỉnh thoáng có hào quang loé lên, bọn họ đang ở trong vũ trụ.



Toàn bộ cục quản lý thời không trôi lơ lửng trong vũ trụ mênh mông.



Minh Thù quay người: "Bọn họ hình như rất sợ anh."



Kỳ Ngự vô cùng đắc ý: "Đúng thế, lão công của em chính là thiên tài."



Thẳng nam Thù rất không khách khí nói: "Thiên tài dễ chết sớm."



Kỳ Ngự: "..."



CMN!



Dao của lão tử đâu!



"Tại sao lúc trước anh lại muốn tới công lược tôi?"



Câu hỏi không có bất kỳ phòng bị gì, làm Kỳ Ngự chưa kịp móc dao, ánh mắt hơi dao động: "Cái kia... Trực giác nói cho tôi biết nhất định có thể gặp em, cho nên liền như vậy!"



Ừm! Chính là như vậy!



Minh Thù mấp môi dưới: "Thế nhưng ban đầu anh có dự định giết tôi."



Đáy lòng Kỳ Ngự hơi hồi hộp một chút.



Làm sao để giải thích cái này!!!



Trong đầu Kỳ Ngự nhanh chóng hiện lên mấy phương án có thể thực hiện, cuối cùng hắn nghiêm túc nói: "Đều là tổ chức ép tôi!!"



Ánh mắt Minh Thù mang theo ý cười làm Kỳ Ngự tê cả da đầu.



Không dễ lừa gạt a...



Kỳ Ngự nhanh chóng nói sang chuyện khác: "Cái kia, cô vợ nhỏ, em như vậy không sao chứ? Có cần tôi tìm cho em một thân thể khác không?"



"Không cần." Minh Thù đi đến trước mặt hắn: "Anh thích tôi lúc nào?"



"Ừ..." Kỳ Ngự hơi dừng lại: "Tôi cũng không rõ là thích em lúc nào, nhưng tôi xác định tâm ý hẳn là ở vi diện Linh Yển kia đi, bất quá lúc ấy... Kỳ thật tôi cũng không xác định còn có thể gặp được em hay không, về sau phát hiện mỗi lần đều là em..."



Hắn nhìn về phía Minh Thù: "Cho nên, hiện tại em thích tôi không?"



Mặc dù biết nếu như cô không quan tâm mình nhất định sẽ không ở lại chỗ này.



Thế nhưng hắn muốn nghe chính miệng cô nói.



Giống...



Giống như trước đó.



Cô nói với hắn, cô thích hắn.




Bộ trưởng bộ phận kỹ thuật chờ trong chốc lát: "Hiện tại bắt đầu tính thời gian..."



Một màn ảnh được mở ra, năm phút đồng hồ đếm ngược.



Kỳ Ngự đưa Minh Thù chạy về thang máy bên cạnh, nơi này có thể trực tiếp xuống phía dưới.



So với chạy xuống thì nhanh hơn.



Phi thuyền đã khởi động, đang ở trạng thái chờ lệnh, người phía dưới đang chỉ huy người còn lại đi lên.



Kỳ Hạc cùng bộ trưởng bộ phận kỹ thuật đuổi tới vào 30s cuối cùng.



Kỳ Hạc nhìn bốn phía: "Lạc Yến đâu?"



Trong đây cũng không thấy Lạc Yến, tất cả mọi người lắc đầu, bọn họ đều không nhìn thấy Lạc Yến.



Mười lăm...



Mười bốn...



Cửa khoang phi thuyền bắt đầu khép kín, Kỳ Hạc chạy về phía cửa khoang: "Các người về căn cứ trước đi."



"Cục trưởng!"



Tốc độ Kỳ Hạc cực nhanh, tại một khắc cuối cùng trước khi cửa khoang khép lại liền nhảy ra ngoài.



Minh Thù cảm giác được trong nháy mắt đó Kỳ Ngự siết chặt tay mình, hắn mím môi nhìn chằm chằm cửa khoang đóng chặt, thần sắc có chút lạnh lẽo.



Một...



Đếm ngược về 0.



Phi thuyền bắn đi.



Bọn họ lúc này đã tiếp cận tầng khí quyển, bốn phía toàn bộ cục quản lý thời không đều là Hỏa Diễm, có nơi đã bắt đầu nổ tung.



"Cục trưởng!!"



"Mẹ nó!"



Tinh Hồn đứng ra trấn an: "Mọi người bình tĩnh một chút, cục trưởng sẽ không sao, trên đó còn có khoang cứu thương."



Đám người hơi tỉnh táo một chút.



"Đó là cái gì?"



Phi thuyền bị bắn ra có chút xóc nảy, lúc này phi thuyền ổn định lại, đột nhiên có người nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài.



Cao hơn nơi này, giống như có một trận pháo hoa thịnh yến.