Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1309 : Thiên khải chi đạo (32)

Ngày đăng: 03:18 20/04/20


Thành trì của Vạn Kính Giới đều trôi lơ lửng giữa không trung.



Từ bên ngoài nhìn vào rất rung động, nhưng từ bên trong liền không cảm giác được gì, cùng mặt đất không khác nhau lắm.



Minh Thù tiến vào tửu lâu gọi một bàn đồ ăn.



"Anh giảm béo ăn ít một chút a." Minh Thù bảo vệ thức ăn đến vô cùng có lý chẳng sợ.



Vừa ăn một miếng Kỳ Ngự: "..."



Hắn đến cùng vì sao lại có một cô vợ nhỏ như thế!



Giảm cái gì béo!



Hắn có chỗ nào béo!



CMN!



Hắn cũng rất đói, lão tử cũng muốn ăn!



"Ai..." Minh Thù thở dài: "Quả nhiên không nên nuôi nam sủng, cũng dám cùng trẫm đoạt đồ ăn."



Kỳ Ngự trừng Minh Thù một chút, dù sao cô cũng sẽ không để ý dáng vẻ của mình thế nào, dứt khoát không để ý tới cô, vùi đầu ăn thật nhanh.



Minh Thù gõ gõ chén của hắn: "Tôi nói, anh ăn nhiều như vậy cẩn thận biến thành heo."



Kỳ Ngự a một tiếng: "Em phải cho tôi ăn nhiều, nếu không phải tôi, ai dám..." Cưới em!



Con ngươi Minh Thù híp lại.



Kỳ Ngự: "..."



Dược Hoàn!



Để ngươi nói bậy!



Để ngươi oán hận cô! Kia là vợ ngươi! Ngươi cho cô ăn không được sao?



Cầu sinh dục vọng làm cho Kỳ Ngự lập tức chân chó gắp thức ăn cho Minh Thù: "Khục... Cô vợ nhỏ, cái này ăn rất ngon."



Minh Thù cười với hắn một chút.



Kỳ Ngự cho là mình tránh được một kiếp, kết quả Minh Thù trực tiếp lấy hết đồ ăn trước mặt hắn đi rồi.



Kỳ Ngự: "??"



Kỳ Ngự gặm cơm trắng, hoàn toàn không dám đoạt cùng Minh Thù.



CMN một ngày nào đó lão tử sẽ xoay người làm chủ!! Ngươi chờ đấy cho lão tử!
Thiếu nữ thần sắc không kiên nhẫn quát lớn: "Nuôi một đám rác rưởi các ngươi, chút chuyện nhỏ này cũng làm không xong."



"Tiểu thư bớt giận." Người bên cạnh thiếu nữ dồn dập cúi đầu, sợ chọc giận thiếu nữ.



Thiếu nữ hừ một tiếng, ánh mắt nhìn về phía Minh Thù, cũng không có nhìn kỹ, chỉ là thuận miệng nói: "Bọn họ tại sao còn chưa đi, mau đuổi bọn họ ra ngoài, nhìn thấy những người này liền thấy phiền."



"Tiểu thư chờ một lát." Nam nhân lập tức nói: "Hai vị, đừng rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt, bây giờ rời khỏi còn kịp."



Minh Thù mỉm cười: "Ngươi kính rượu ta? Làm sao ta không thấy được, ngươi nói láo nha!"



Nam nhân: "..." Có bệnh a!



Nam nhân lửa giận khó nhịn: "Ta cảnh cáo một lần cuối cùng, đi nhanh lên!"



"Ta không đi thì thế nào?" Dựa vào cái gì để trẫm nhường? Trẫm không muốn a?



Lại nói, trẫm còn chưa ăn xong đâu!



Nam nhân nhìn bên kia vẫy gọi: "Ném hai người kia ra ngoài."



Chủ quán lúc này không dám lên tiếng, cùng tiểu nhị co rúc trong góc..



Thị vệ bên cạnh thiếu nữ lập tức tiến lên, chuẩn bị đem Minh Thù cùng Kỳ Ngự ném ra.



Minh Thù cũng không có bất kỳ động tác gì nhưng những người kia lại giống như bị người ta đánh bay.



Đại sảnh trong lúc nhất thời có một trận loạn hưởng.



Minh Thù vẫn chậm rãi ăn đồ ăn, dành thời gian nói chuyện: "Các ngươi tốt nhất đừng tới gần ta, xảy ra chuyện gì ta cũng không chịu trách nhiệm."



Nam nhân kinh hãi, vừa rồi hắn căn bản không nhìn thấy cô xuất chiêu.



Khí tức trên người cô cũng không có bất kỳ biến hóa nào, nhưng người của hắn ngay cả một góc áo của đối phương cũng không sờ được.



Thiếu nữ nghe thấy động tĩnh liền mang người đi tới: "Ngươi là ai, dám to gan gây khó dễ với bản tiểu thư..."



Ánh mắt cô ta rơi vào trên người Kỳ Ngự, trực tiếp trợn tròn mắt.



Minh Thù ngước mắt nhìn về phía thiếu nữ, mơ hồ có chút quen mặt.



Nhưng thần sắc trên mặt thiếu nữ lại làm cho con ngươi cô hơi trầm xuống.



Tiểu yêu tinh quả nhiên đẹp quá đi thôi.



Trẫm cũng rất đẹp!



Vì sao không thích trẫm!