Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1339 : Phản quang mà đi (15)

Ngày đăng: 03:19 20/04/20


[ Địch tử của ta chính là bá khí, ha ha ha ha. ]



[ nam nhân này nhìn qua cũng rất đẹp ài, mặc kệ nhìn từ góc độ nào cũng đẹp, rất xứng đôi với Địch Tử. ]



[ tại sao lại là cô ta? Vừa yên tĩnh chưa được mấy ngày lại nhìn thấy, buồn nôn. ]



[ Văn Địch cút khỏi giới giải trí. ]



[ tôi nuôi... Lợi hại lợi hại, liền lấy lời này chúc phúc các người. ]



[ Lương Triệt là ai a? Tiểu thịt tươi sao? ]



Lương Triệt là ai?



Lương Triệt chứng nhận viết rất rõ ràng, là lão đại của phòng làm việc Lãm Nguyệt.



Phòng làm việc Lãm Nguyệt là làm cái gì?



Chuyên môn cung cấp tin tức vạch trần của các nghệ sĩ.



Nghệ sĩ cùng phóng viên đến với nhau nhau? Đây là kế hoạch của phóng viên đánh vào nội bộ của nghệ sĩ sao?



Nếu như Lương Triệt là người trong giới giải trí liền xem như người bình thường, đoán chừng cũng không tạo ra sóng gió gì.



Dù sao tin xấu của Minh Thù quá nhiều, bao nuôi tiểu bạch kiểm gì hoàn toàn cũng trong dự liệu của anti-fan.



Nhưng Lương Triệt là phóng viên! Tục xưng cẩu tử!



Lương Triệt phát tin weibo kia, mặc dù không có bất văn tự gì nhưng đó cũng xem như là thái độ thừa nhận của hắn.



Cái này sao có thể khiến người ta tiếp nhận.



Trong lúc nhất thời những tin tức xấu kia vừa yên tĩnh xuống lại xuất hiện như măng mọc sau mưa.



Lương Triệt không phát có thể làm gì?



Cô cũng đã nói như vậy, chẳng lẽ muốn hắn làm con rùa đen rút đầu, để một mình cô tiếp nhận những việc kia?



Lương Triệt chưa về nhà mà trở lại bên ngoài chung cư của Minh Thù.



Hắn cứ như vậy ngồi một đêm.



Trải qua một đêm lên men, chuyện này có lẽ đã bị tất cả mọi người biết.



Quan hệ này của bọn họ...



Tính là công khai sao?



Rõ ràng, cái gì cũng không có.



Tiếp theo nên làm sao bây giờ, cô về sau làm sao bây giờ...



Hắn bỗng nhiên có chút hối hận, hắn không nên phát ra, chỉ cần hắn không thừa nhận, phủ nhận đây là tin tức giả không có thật, chờ thời gian trôi qua...



Lương Triệt dừng lại ý nghĩ này.




Nhưng con rắn kia đúng là có độc, sẽ không mất mạng, cấp cứu một chút liền khoẻ ngay.



Minh Thù cùng anti-fan thăm hỏi xong, thấy Lương Triệt ra liền nhìn chằm chằm hắn.



Lương Triệt mặt không đổi sắc đi một vòng trong phòng, làm quen hoàn cảnh một chút.



"Bình thường cô đều ở đây một mình? Không mời người tới giúp việc sao?"



"Trước kia bận bịu nửa năm đều chưa chắc trở về, mời người tới giúp ai?" Chung cư cũng giống như khách sạn mà thôi.



Lương Triệt trầm mặc ngồi đối diện cô: "Chúng ta nói về chuyện Weibo."



"Có chuyện gì đáng nói? Không phải bây giờ anh đều đã vào ở, tiền cũng cho anh, còn muốn như thế nào nữa? Tăng giá a? Tôi cho anh biết, hiện tại tôi không có phim đóng, bên ngoài còn có tên ngu ngốc phong sát tôi, tôi cũng không có tiền!"



Lương Triệt: "..."



Hắn là ngưởi nông cạn như vậy sao?



"Văn Địch."



"Ừ ừ..." Tiểu yêu tinh muốn làm gì?



"Tại sao cô..." Lương Triệt tựa hồ không tìm được lời nói, nửa ngày sau mới nói: "Tại sao cô lại muốn tới gần tôi?"



Từ vừa mới bắt đầu chính là cô xông vào cuộc sống của hắn trước.



"Dung mạo của anh rất đẹp?"



"..." Lương Triệt cắn răng: "Ngoại trừ cái này?"



Minh Thù vô tội hỏi lại: "Ngoại trừ cái này anh còn có cái gì?"



Lương Triệt: "..."



Tại sao hắn lại muốn nói cái đề tài này?



Ngón tay Minh Thù chống cằm, có chút suy tư một chút: "Không phải anh muốn một lý do sao, vậy anh là chó săn, tôi là minh tinh, nếu tôi bao nuôi anh, về sau ra ngoài cũng giống như hôm này, rốt cuộc cũng không cần lo lắng chó săn chụp lén, đem tôi bôi đen..."



Lương Triệt bỗng nhiên đứng dậy: "Tôi đi làm việc trước."



"Ài, tô còn chưa nói xong a."



"Ngủ ngon."



"Hiện tại giữa trưa, ngủ cái gì mà ngủ!"



"... Ngủ trưa."



Lương Triệt bước nhanh rời đi, hắn sợ mình ở thêm một chút nữa sẽ diệt khẩu cô mất.



Minh Thù nhìn qua cửa bị đóng lại, nhấp môi khẽ cười.



Tiểu yêu tinh.....