Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1348 : Phản quang mà đi (24)

Ngày đăng: 03:19 20/04/20


Mẹ Văn cuối cùng cũng nhớ tới vì sao lại cảm thấy quen mắt như vậy.



Bà đã từng xem qua ảnh chụp, nam nhân trên tấm ảnh không phải là hắn sao?



"Tiểu Địch... Mấy đứa..."



Trên mạng có nói là nam nhân này bị Văn Địch bao nuôi.



Lương Triệt có khả năng bị ba chữ bạn trai nện đến có chút choáng.



Nửa ngày cũng không có phản ứng.



Minh Thù cùng mẹ Văn gì hắn cũng không biết.



Dù sao cuối cùng mẹ Văn cũng không nói gì, giống như cứ như vậy thừa nhận thân phận của hắn.



Minh Thù gọi bác sĩ tới kiểm tra cho mẹ Văn.



Chờ làm xong kiểm tra, Minh Thù mới cùng bà nói về chuyện của ông Cố.



"Mẹ, ông Cố đã tới, con đã đuổi hắn đi, nếu mẹ muốn về nhà con cũng không ngăn mẹ."



"Bất quá mẹ phải suy nghĩ thật kỹ, ông Cố nếu quả như thật yêu mẹ, lúc trước cưới mẹ vào cửa sẽ không để mẹ gánh chịu nhiều lời đồn như vậy."



"Con biết, chuyện lần này, là con gây ra..."



"Tiểu Địch." Mẹ Văn cắt đứt cô: "Con là con gái của mẹ, mẹ sẽ không trách con."



Bà thở dài: "Bất quá, chú Cố của con... Mẹ sẽ suy nghĩ thật kỹ đi."



Bà ấy đưa tay sờ lấy bụng dưới.



Nơi này đã từng có con của bà cùng hắn.



"Cũng tốt, để mẹ xem một chút thái độ của hắn."



Mẹ Văn không hiểu: "Thái độ gì?"



Minh Thù không giải thích.



Nhưng mẹ Văn rất nhanh liền biết rồi.



Cảnh sát tìm tới.



Minh Thù báo cảnh sát.



-



Cố gia.



Cố Tích bị gọi trở về, ông Cố ngồi một bên, một bên khác là cảnh sát.



Nhìn thấy cảnh sát, đáy lòng cô ta xiết chặt.



Cô ta hơi hít dâu, trấn định đi qua: "Ba, gọi con về vội như vậy, có chuyện gì sao?"
Cô ta đã không thích bọn họ!



Thế nhưng cô ta không thể biểu hiện ra ngoài, bởi vì như vậy sẽ chỉ làm người ta nói cô ta không đúng.



Nếu như mẹ Văn sinh một đứa con, liền xem như con gái thì nó cũng nhất định sẽ cùng cô ta chia sẽ tình thương của ba.



Nếu như là con trai...



Về sau toàn bộ Cố gia này còn không phải là của nó sao?



Lúc ấy mẹ Văn nói cái gì cô ta căn bản không nhớ rõ, lúc ấy trong đầu vốn là đang hỗn loạn, bị bà ấy lôi kéo không buông liền nhìn thấy khuôn mặt chán ghét kia.



Cô ta liền...



Đẩy bà ấy một cái.



Sau đó cô ta sợ hãi liền chạy.



Cô ta nói chuyện này cùng Thôi Cảnh Dương, cũng cùng Thôi Cảnh Dương nói xong lời làm chứng.



Ông Cố nghe xong giơ tay muốn đánh cô ta, cuối cùng lại bỗng nhiên dừng giữa không trung.



"Con hồ đồ!!"



Cố Tích kéo cánh tay ông Cố phụ: "Ba, ba đừng nói cho cảnh sát, con thật sự không phải cố ý."



Về sau cô ta cũng rất hối hận, rất sợ hãi.



Thế nhưng lúc ấy cô ta đang rất tức giận...



Hận ý đọng lại nhiều năm như vậy liền bộc phát vào thời khắc đó.



"Được rồi." Ông Cố hất tay cô ta ra: "Việc này con đừng nói cho bất luận kẻ nào, vừa rồi nói cùng cảnh sát thế nào liền nói với bên ngoài thế đấy, biết chưa?"



Cố ý đẩy người xuống lầu dẫn đến sinh non, cái này là tội cố ý gây thương tích.



Ông Cố coi như tức giận cũng sẽ không thật sự mặc kệ cô ta.



Cố Tích rưng rưng gật đầu.



"Ba, dì bên kia..."



"Chuyện này ba sẽ xử lý."



Ông Cố dừng một chút, lại hỏi: "Thôi tiên sinh bên kia?"



"Con sẽ nói với hắn." Cố Tích nói.



"Vậy là tốt rồi." Ông Cố gật đầu: "Ba thấy Thôi tiên sinh là thật sự thích con, đến thời điểm thích hợp hiểu chút sự tình, nếu như Cố gia có thể cùng Hằng Phong liên hợp, Cố gia của chúng ta cũng sẽ cao hơn một tầng."



Cố Tích biết thời điểm thích hợp, hiểu chút sự tình là ám chỉ cái gì.



Cô ta gật gật đầu: "Con biết rồi."