Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1370 : Sát thủ tối thượng (14)

Ngày đăng: 03:20 20/04/20


Thanh âm của các nữ sinh im bặt lại.



Dồn dập tò mò nhìn chiếc xe.



Chiếc xe này nhìn qua đơn giản, nhưng đối với người am hiểu xe hơi một chút liền sẽ phát hiện giá trị của chiếc xe này không nhỏ.



Không phải người bình thường có thể lái nổi.



Cửa xe bị đẩy ra, một nam nhân mặc tây phục thắt nơ vòng qua xe, mở cửa xe phía sau cung kính mời người trong xe ra.



Giày da từ cửa xe bước ra giẫm lên mặt đất, đôi chân thon dài thẳng tắp chậm rãi xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.



"A..."



"Thật đẹp trai a!"



Trong nháy mắt nam nhân xuất hiện, bốn phía vang lên tiếng thét chói tai của các nữ sinh.



Thư Tuyết giống như chấn kinh nhìn nam nhân.



Nữ sinh bên cạnh Thư Tuyết hơi kích động nắm lấy tay cô ta: "Đây không phải... Vị tiên sinh lần trước chúng ta gặp ở Tinh Quang SHOW sao?"



"Trời ạ, anh ấy đến trường của chúng ta làm gì?"



Nam nhân đi đến trước mặt Thư Tuyết, ưu nhã vươn tay: "Thư Tuyết tiểu thư, có thể mời cô đi ăn tối hay không.



Bốn phía là một trận tiếng nức nở.



Ánh mắt ao ước của các nữ sinh rơi vào trên người Thư Tuyết.



Thư Tuyết sắc mặt ửng đỏ, đáy lòng lại có chút đắc ý.



Minh Thù mang theo cặp sách đứng đằng sau đám người nhìn Thư Tuyết thẹn thùng đồng ý đưa tay gcho nam nhân kia.



Cô vòng qua đám người đi đến trước xe nhà mình, mở cửa lên xe.



Tuyên Ca trên xe, Minh Thù có chút ngoài ý muốn: "Tại sao lại là anh?"



Tuyên Ca ngồi trên ghế lái, sau khi hắn nổ máy liền đáp một tiếng: "Lái xe xin nghỉ phép."



"Thật sao."



Minh Thù ngờ vực liếc hắn một cái, không có hảo ý hỏi: "Anh chủ động tới đón tôi, sẽ không phải là thích tôi chứ?"



Tuyên Ca cầm súng cũng sẽ không run mà động thủ, lúc này lại run lên một cái.



Hắn hít sâu, ngữ điệu hoàn toàn hững hờ như trước đây: "Cô suy nghĩ nhiều rồi."



Minh Thù mím môi cười nhạt: "Vậy chắc là tôi nghĩ nhiều rồi."



Tuyên Ca không lên tiếng, đạp xuống chân ga.



Chiếc xe sang trọng từ bên kia chạy qua.




Tuyên Ca nhìn về phía của một chút.



Hắn không có ý định tiếp điện thoại của cô, nhưng đối phương cũng không buông tha.



Thanh âm rất ồn ào, Tuyên Ca định đem nó đổi thành chế độ yên lặng.



Tuyên Ca lấy cặp sách qua, tìm tới điện thoại từ bên trong.



Người gọi là luật sư Giang.



Vừa vặn đã đến giờ chuông báo điện thoại tự động tắt đi, trên màn hình điện thoại liền hiện lên một tin nhắn.



Điện thoại không có mật khẩu, Tuyên Ca chấn động một chút sau đó bỏ lại trong cặp.



Tầm mắt liếc qua điện thoại trong cặp.



Hắn cau mày lại, lần nữa nhìn về phía của, trên hành lang im ắng không có bất kỳ thanh âm gi



Chần chờ vài giây, Tuyên Ca lại lấy điện thoại ra.



Hai phút sau, Tuyên Ca đem điện thoại cùng cặp sách trả về chỗ cũ.



-



Minh Thù cầm một quyển sách đi lên, đập vào trước mặt Tuyên Ca: "Gia sư tiên sinh, giúp tôi chọn một chút, chú Dịch bắt tôi phải chọn, thật là phiền phức a."



Tuyên Ca ngồi trên ghế, ánh mắt không có mục đích chậm rãi rơi vào trên trang sách.



Trên sách là một chút đồ dùng trong nhà.



"Phòng của cô, tại sao muốn tôi chọn?"



"Tôi lười chọn." Minh Thù nói: "Dù sao cũng chỉ là một chỗ ở."



"Tôi chỉ là gia sư của cô." Tuyên Ca đột nhiên đứng dậy: "Tự cô quyết định đi."



Minh Thù: "???"



Tuyên Ca cũng bị mình giật mình, đáy lòng hắn hơi trầm xuống một chút, dứt khoát quay người rời khỏi.



Minh Thù nhìn căn phòng trống rỗng: "Phát điên cái gì chứ."



Ong ong ong ——



Minh Thù mò điện thoại từ trong cặp ra.



"Luật sư Giang?"



"Thư Nhiên tiểu thư, tôi đã tìm được tên bác sĩ kia."



***Chúc mọi người ăn lễ vui vẻ, hẹn mai aaa!***