Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1378 : Sát thủ tối thượng (22)

Ngày đăng: 03:20 20/04/20


Kỳ thật cũng không có khúc chiết ân oán tình thù gì.



Ba mẹ Thư Nhiên chỉ là thay một người bạn nào đó cất giữ một bảo vật.



Nhưng không nghĩ tới vật kia sẽ mang đến hoạ sát thân cho bọn họ.



Một ngôi nhà êm đẹp, nói hủy liền hủy.



"Thứ gì?"



"Chú không biết, chỉ biết là một cái hộp, bên trong có cái gì..."



Dịch Kiều lắc đầu.



Hắn chỉ thấy qua cái hộp kia một lần, sau đó cũng chưa từng thấy qua lại.



Bên trong là cái gì hắn cũng không rõ.



Dịch Kiều vẽ đơn giản cho Minh Thù xem một chút.



Trên hộp bắt mắt nhất chính là cái đồ án kia.



Có thể là Dịch Kiều cũng không nhớ rõ lắm, hoa văn ở giữa có chút mơ hồ, không biết là cái gì.



"Đồ án này là gì?"



"Không biết." Dịch Kiều vẫn lắc đầu: "Chú chưa thấy qua loại này."



"Cho nên hiện tại có người cảm thấy ba mẹ tôi để di sản bên trong thứ này?"



Dịch Kiều gật đầu: "Hẳn là như vậy." Cho nên thời điểm nhìn thấy Tuyên Ca liền tình nguyện dùng thứ hắn muốn trao đổi để hắn đến bảo vệ cô.



Những năm này cũng không phải hắn không điều tra, nhưng manh mối năm đó đều bị cắt đứt.



Hắn căn bản không có chỗ để xuống tay.



Thư Nhiên đối với sự khuyến khích của Thư Hàng cũng càng ngày càng xa lánh hắn...



Minh Thù nghi hoặc: "Nếu là như vậy, vì sao đã nhiều năm như vậy mới có người bắt đầu truy sát?"



Dịch Kiều nhắc nhở Minh Thù: "Tiểu thư, Thái Viễn Bằng vẫn luôn ở bên cạnh cháu."



Thái Viễn Bằng...



Bác sĩ kia.



Minh Thù không tìm được ký ức về chiếc hộp kia trong trí nhớ của nguyên chủ.



Nguyên chủ hẳn là chưa có thấy qua...



Minh Thù liên hệ với luật sư Giang, yêu cầu xem xét tất cả di sản của ba mẹ Thư Nhiên.



Luật sư Giang ngược lại không cảm thấy khó xử, rất nhanh liền sắp xếp tốt cho cô.



Ngoại trừ công ty, một chút cổ phần cùng bất động sản còn có không ít vật khác.



Bất quá những thứ này đều đặt trong két bảo hiểm của ngân hàng, cần sau khi cô mười tám tuổi mới có thể kế thừa.




Minh Thù lập tức ném bút, Tuyên Ca cầm tay cô, nhẹ nhàng xoa xoa mấy lần: "Tôi giảng cho em, em nghe đi."



Minh Thù: "..." Coi như bài hát ru con, thanh âm của tiểu yêu tinh thật là dễ nghe.



Tuyên Ca lại nói hai vấn đề, vừa vặn người hầu lên gọi bọn họ ăn cơm.



Cơm nước xong xuôi, Dịch Kiều để Minh Thù đi xem phòng đã sửa xong, lúc nào cũng có thể chuyển xuống.



Minh Thù đi một vòng trong phòng, coi như hài lòng.



Căn phòng rất lớn, có thể chứa rất nhiều đồ ăn.



Tuyên Ca tới gần cô, kéo cô vào trong ngực, thấp giọng nói: "Lúc trước em để tôi chọn đồ dùng trong phòng, có phải là ám chỉ tôi cái gì?"



Thẳng nam Thù tuỳ tiện đáp: "Tôi chính là lười chọn."



"Vậy lần trước tôi bị thương, em mỗi ngày đều để người hầu mang đồ ăn cho tôi..."



"Đó là chú Dịch."



Ngón tay Tuyên Ca dán vào vành tai cô: "Tôi phát hiện em rất không thích nói thật, khẩu thị tâm phi."



"Tôi không có."



Tuyên Ca điểm nhẹ đầu ngón tay lên chóp mũi cô. giọng nói mang theo sự cưng chiều: "Được, em không có."



Yết hầu Tuyên Ca chuyển động một cái, ánh mắt hắn có chút trầm xuống, ánh mắt chuyên chú nghiêm túc giống như là rượu ngon ủ nhiều năm, say lòng người đến vạn phần.



Hắn cúi đầu xuống chậm rãi ngăn chặn cánh môi mềm mại của Minh Thù, trằn trọc một phen, dùng đầu lưỡi thăm dò rồi đảo qua bờ môi cô.



"Tiểu thư, vừa rồi chú tìm được một vài thứ trong phòng, hẳn là..."



Phanh ——



Cái rương rớt xuống đất.



Dịch Kiều chấn kinh nhìn hai người đang hôn nhau trong phòng.



Một lát sau Dịch Kiều xông tới, một tay lôi Tuyên Ca ra, giận dữ mắng mỏ: "Tuyên Ca, cậu đang làm gì!"



Để hắn bảo vệ, không phải để hắn... Khi dễ tiểu thư!



"Cậu ra ngoài với tôi!" Dịch Kiều quay đầu lại là nhu hoà nói nhỏ nhẹ: "Tiểu thư, cháu đừng sợ."



Minh Thù: "..."



Dịch quản gia quả nhiên chính là một vị thần!



Người khác nhìn thấy cảnh này, phản ứng đầu tiên chính là đều không nên lại đây.



Hắn lại la ó, trực tiếp vọt vào...



Minh Thù im ắng nói với Tuyên Ca: Chúc anh may mắn.



**Bản tính của cặn bã Thù vẫn không thay đổi a =))), hẹn các ngươi mai aaaa**