Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1380 : Sát thủ tối thượng (24)

Ngày đăng: 03:20 20/04/20


Minh Thù nhìn hắn.



Tuyên Ca rất vô tội, hắn cũng không dùng lực.



"Tôi nói không dùng lực, em tin không?"



Chuyện bể nát thật sự không liên quan tới hắn.



Minh Thù giơ tay muốn đánh hắn.



Tuyên Ca ngược lại không có tránh, mặc cho nắm đấm không có bao nhiêu khí lực của Minh Thù rơi vào trên người hắn.



Bàn tay hắn bao trùm lấy tay Minh Thù, nói khẽ: "Là lỗi của tôi."



Minh Thù: "..."



Không có cách nào chọc tức người này a!



"Buông ra." Sáng sớm lôi lôi kéo kéo, còn ra thể thống gì!



Tuyên Ca kéo tay cô hôn một cái.



Đầu ngón tay truyền đến nhiệt độ tê tê dại dại, chậm chạp rãi lan truyền đến toàn thân.



Tiểu yêu tinh!



Minh Thù trấn định rút tay về.



Cô nhặt hộp âm nhạc bị vỡ vụn lên, cái đồ chơi này khẳng định là không sửa được.



Hửm....



Minh Thù hất ra một chút mảnh vỡ, có một chiếc USB kiểu dáng hoạt hình đang nằm đưới đáy.



Đây là gì?



Rơi từ hộp âm nhạc ra sao?



Minh Thù nhìn hai bên một chút, không nhìn ra cái USB cute này có gì đặc biệt.



Minh Thù nhìn trên mặt đất, dưới đáy mãnh vỡ còn đè một chồng giấy.



Ngoại hình của chồng giấy cũng là một tiểu động vật đáng yêu.



Minh Thù mở chồng giấy ra.



Trên giấy không có những thứ khác, chỉ có một đồ án.



Giống cái đồ án Dịch Kiều vẽ cho cô xem kia.



Minh Thù: "..."



"Thứ này..." Tuyên Ca nói: "Chính là thứ những người kia đang tìm?"



Minh Thù cũng không xác định.



Thứ Dịch Kiều vẽ cho cô chính là một cái hộp.



Làm sao đến chỗ cô chính là một cái USB rồi?



USB là chứa trong hộp?



Đây không phải càng bắt mắt sao?




Trong bóng tối, thanh âm của thiếu nữ nhẹ nhàng vang lên.



Trên người hắn quá sạch sẽ.



Sạch sẽ đến không có nhân khí.



Tuyên Ca phất ngón tay qua mái tóc của Minh Thù:" Bất luận mùi vị gì cũng có thể trở thành nguyên nhân hành động thất bại."



Hắn ôm sát người trong ngực.



"Bất quá, sau này tôi sẽ nguyện ý nhiễm lên mùi vị của em."



"Vậy nhiệm vụ của anh thất bại, không phải lại ỷ vào tôi chứ?" Lại mẹ nó giả ngốc!



Thanh âm của Tuyên Ca trầm thấp: "Ỷ vào em cả một đời."



"Ai muốn anh cả một đời, tôi đáp ứng anh sao?" Có biết xấu hổ hay không!!



"Xin lỗi." Thanh âm của hắn trong bóng đêm vô cùng rõ ràng: "Tôi muốn tương lai của tôi đều cho em."



"Tôi không muốn."



"Không phải do em quyết định."



"Anh còn ép mua ép bán?"



"Ừ." Lời lẻ cũng quá thẳng thắng đi.



Minh Thù: "..."



Ngủ một chút.



Tiểu yêu tinh quá mệt nhọc.



Tuyên Ca nghe thấy hô hấp của Minh Thù dần dần bình ổn, tâm tình vô cùng bình tĩnh.



Hắn cũng chưa từng nghĩ tới.



Có một ngày, bên người hắn sẽ tồn tại một người như vậy.



Người trong tổ chức đều dùng từ lãnh huyết vô tình, cỗ máy giết người để hình dung hắn.



Hắn vẫn cảm thấy bọn họ nói không sai.



Bởi vì hắn không có bất kỳ tình cảm gì.



Tô Khấp cùng Vệ Nhất, hắn cũng không để ý lắm, chỉ là bởi vì bọn hắn hữu dụng nên nguyện ý để bọn hắn đi theo.



Hắn chính là một người lãnh huyết vô tình, lạnh lùng đến cực hạn.



Thế giới của hắn phảng phất là trống rỗng.



Có đôi khi hắn cũng sẽ hoài nghi, mình nên sống hay phải chết.



Mãi đến khi cô xuất hiện.



Thế giới của hắn từ khi gặp được cô bắt đầu chuyển động.



Chỉ vì một người.



*** Ai bị sâu răng vì vi diện này không a!! ***