Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1387 : SÁT THỦ TỐI THƯỢNG (xong)

Ngày đăng: 03:20 20/04/20


"Lão Đại, tiếp theo chúng ta làm gì bây giờ?"



Vệ Nhất thừa dịp Minh Thù cùng Tô Khấp đi lấy nguyên liệu nấu ăn liền cùng Tuyên Ca nói chính sự.



Hiện tại tổ chức bên kia đang hỗn loạn tưng bừng.



"Cậu ra ngoài lấy đồ vật trong xe vào."



Tuyên Ca đưa chìa khoá xe cho Vệ Nhất.



Vệ Nhất rất nhanh liền trở lại:" Lão Đại, là cái này sao?"



Tuyên Ca nhìn đồ vật cũng không có nhận, chỉ thản nhiên nói: "Của cậu cùng Tô Khấp."



Vệ Nhất nghi hoặc.



Tuyên Ca gục đầu xuống không nói thêm gì nữa.



Vệ Nhất chần chờ một chút, mở túi văn kiện ra.



Bên trong có hai tấm thẻ căn cước, cùng một vài chứng minh.



"Lão Đại, cái này..."



"Về sau cái này chính là thân phận mới của các cậu." Tuyên Ca tùy ý nói: "Nếu như các người còn muốn trở về cứ ném thứ này đi là được."



Dùng thân phận mới bắt đầu cuộc sống mới.



Còn tiếp tục như vậy sẽ không có tương lai.



Đây chính là lựa chọn của bọn họ.



Vệ Nhất đột nhiên cảm giác đồ vật trong tay nặng trĩu, ép tới hắn có chút thở không nổi.



-



Thôn nhỏ tĩnh mịch hóa thành một chấm đen nhỏ, rốt cuộc cũng không nhìn thấy.



"Anh vẫn rất quan tâm bọn hắn nha."



Tuyên Ca cầm tay lái, ánh mắt từ kính chiếu hậu đảo qua.



"Anh không quan tâm bọn hắn."



"Không quan tâm bọn hắn, anh cần phải giúp bọn hắn như thế?"



"..."



Chỉ là cho bọn hắn một cái lựa chọn hắn, để bọn hắn cách mình xa một chút.



Đối với hắn cuộc sống bây giờ rất hài lòng.



Không muốn bị người khác quấy rầy.



Bất quá cô nói như vậy, vậy liền tạm thời như vậy đi.



Ừ.



Lời cô vợ nhỏ nói đều đúng.



-



Khí số của Bạch Hạo chưa hết, Minh Thù cũng không làm gì được hắn, đánh cũng vô dụng, chỉ có thể chờ hắn tự mình tìm đường chết.




"Thầy a." Minh Thù ôm eo Tuyên Ca: "Hôm nay có phải anh đặc biệt nhớ em?"



Thi quá tốt, không dám đưa cho hắn xem.



Sợ đả kích đến hắn.



"Em đừng nói sang chuyện khác."



"Em không có." Minh Thù vịn bả vai hắn, trực tiếp hôn tới.



Tuyên Ca: "..."



Trọng lượng Minh Thù đều ép trên người hắn, Tuyên Ca lui về sau một bước, chống đỡ lấy cái bàn.



"Em muốn anh?" Tuyên Ca nghiêng đầu tránh đi nụ hôn của Minh Thù, thấp giọng hỏi cô.



"Không muốn a." Minh Thù á một tiếng: "Nhất định phải muốn anh mới có thể hôn anh sao?"



Tuyên Ca mặt không biểu tình: "Phiếu điểm."



"... Thầy à, hôm nay chúng ta học những cái khác đi."



Tuyên Ca ngờ vực: "Học cái gì?"



Minh Thù luồn ngón tay vào vạt áo hắn sờ khắp nơi, hơi thở ấm áp giao hòa, môi lưỡi dây dưa.



"Nhiên Nhiên..."



Hơi thở Tuyên Ca có chút loạn.



"Em đừng lộn xộn."



"Em đã trưởng thành." Minh Thù nói.



Tuyên Ca ấn lấy cô: "Chờ em lên đại học."



Hắn đẩy Minh Thù ra, ngọn lửa vừa bình phục lại bị Minh Thù bốc lên.



"Làm bài tập, lát nữa anh kiểm tra."



Minh Thù: "..."



Liền không thể bỏ làm bài tập sao?



Trẫm không muốn làm bài tập!



Bất quá so với lấy phiếu điểm cùng một loại chuyện nào đó lãng phí thể lực, vẫn là làm bài tập đi.



Làm bài tập làm trẫm vui vẻ!



Làm bài tập làm trẫm vui vẻ!



*



Vi diện thứ 39 hoàn tất.



X tiếp theo!



Tiệm ăn tiếp theo!



**** Hẹn mọi người mai a!!****