Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1409 : Tinh linh thị chủ (22)

Ngày đăng: 03:20 20/04/20


"Quân Thường!"



Quân Nhân Nhân thấy rõ người phía dưới, đôi mắt đẹp lập tức nhíu lại.



"Đã lâu không gặp." Minh Thù cười nói.



Nữ nhân này mất tích hai năm, hiện tại lại đột nhiên xuất hiện...



Tầm mắt Quân Nhân rơi vào người bên cạnh Minh Thù, bị áo bào đen che phủ ngay cả cọng tóc cũng không lộ ra.



Người kia là ai?



Bọn họ đứng gần như vậy, nhìn qua còn rất thân mật...



Bất quá một lúc sau, trong đầu Quân Nhân Nhân đã xoay chuyển mấy vòng.



Quân Nhân Nhân đề cao âm lượng: "Quân Thường, ngươi là ma pháp sư hắc ám, ở đây làm cái gì?"



Một tiếng ma pháp sư hắc ám giống như một tiếng sấm.



Ánh mắt của mọi người nhìn cô giống như bệnh độc, dồn dập thối lui.



Bốn phía trong nháy mắt trống vắng, không khí tựa hồ cũng lưu động nhanh một chút.



"Lại là ma pháp sư hắc ám, ông trời ơi, vừa rồi cô ta ngồi bên cạnh ta."



"Hiện tại ma pháp sư hắc ám đều phách lối như vậy sao? Dám trực tiếp xuất hiện ở đây, bắt cô ta lại."



"Ma pháp sư hắc ám đều đáng chết!"



"Quân Thường cái tên này có chút quen tai a..."



Tiếng bàn luận của đám người không ngừng xôn xao, đủ loại ánh mắt toàn bộ hội tụ trên người Minh Thù.



Minh Thù trấn định hỏi: "Nơi này viết ma pháp sư hắc ám không thể tiến vào hay là viết Quân Thường không thể tiến vào sao?"



Quân Nhân Nhân nói: "Thời điểm này ngươi xuất hiện ở đây, ai biết ngươi có phải giúp ma pháp sư hắc ám đến nghe ngóng tin tức hay không."



Lúc này, mọi người đều biết là lúc nào.



Ma pháp sư hắc ám gần đây càng ngày càng phách lối.



Trước kia thời điểm thần điện Hắc Ám thần chưa tồn tại, ma pháp sư hắc ám đều khiêm tốn làm người, có thể tránh liền tránh khỏi bọn hắn.



Hiện tại thế nào?



Làm việc kiêu căng, đã bắt đầu công khai khiêu khích thần điện Quang Minh.



Còn có chuyện lần này...




"Thật xin lỗi!" Nguyên Phi nâng cao thanh âm.



Quân Nhân Nhân nắm chặt nắm đấm, oán độc trừng mắt nhìn cô.



Quân Thường!



Thời điểm ở Quân gia cô vẫn luôn đè ép cô ta, danh tiếng vô lượng.



Thật vất vả mới phế bỏ cô, đuổi ra khỏi Quân gia, nhưng cô lại lấy thân phận ma pháp sư hắc ám trở về...



"Lần sau đi đường chú ý một chút." Minh Thù đứng dậy, vỗ vỗ áo bào không dính chút bụi bặm gì.



Quân Nhân Nhân nhìn Minh Thù ôm người từ đầu tới cuối không lộ ra nửa điểm kia lên lầu.



"Chủ nhân..."



Quân Nhân Nhân nhìn người bên cạnh một chút, trấn an hắn,: "Thù này ta sẽ giúp ngươi báo, đừng sợ."



Nguyên Phi gật gật đầu.



Lúc đầu Minh Thù dự định dẫn hắn ra ngoài đi vòng vòng, ai biết lúc ấy hắn lên lầu lại náo một màn như thế, Minh Thù cũng không có tâm tư ra ngoài.



Liên Tuế kéo mũ trùm xuống, mái tóc vàng óng đổ xuống, có một túm hơi nhếch lên, thiếu niên tinh xảo hơi có vẻ ngu ngơ.



Minh Thù đưa tay thay hắn vuốt xuống.



"Vì sao ngươi không cho ta chiến đấu? Ta là khế ước tinh linh, của ngươi, ta phải cùng ngươi..."



"Thân là chủ nhân, bảo vệ ngươi là chức trách của ta."



Cô làm sao có thể để hắn động thủ.



Ngươi chỉ cần xem, trẫm vì ngươi đánh giang sơn vạn dặm rớt xuống!



Minh Thù cầm ngón tay trắng nõn thon dài của hắn đặt trên cánh môi nhẹ nhàng hôn một cái, nói khẽ: "Ta sẽ bảo vệ ngươi mãi mãi."



Đáy lòng Liên Tuế bị thứ gì đó làm nóng lên.



Nhiệt độ chảy xuống toàn thân.



Thiếu niên nửa ngày mới tìm được thanh âm của mình, kiên định nói: "Ta cũng sẽ bảo vệ ngươi, dùng tính mạng của ta bảo vệ ngươi."



Minh Thù vẫn mang theo ý cười, cánh môi ửng đỏ hé mở: "Ngươi yếu như vậy."



Liên Tuế: "..."



Liên Tuế phồng má: "Ta mới không yếu, là ngươi không cho ta động thủ, ta là tinh linh hệ ánh sáng, là có lực công kích."