Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1424 : PHIÊN NGOẠI CỬU U (xong)

Ngày đăng: 03:20 20/04/20


"Điện chủ thay thế, hôm nay chúng ta..."



Cửu U tát mội cái lên người ma pháp sư hắc ám kia: "Đã nói mấy lần, đừng gọi ta là điện chủ thay thế!"



Ai là điện chủ thay thế!



Hắn mới là điện chủ của thần điện Hắc Ám!



Tức chết hắn!



Ma pháp sư hắc ám co rúm người lại, nhắm mắt nói: "Điện chủ trở về sẽ đánh ngài."



Biểu lộ của Cửu U giống như dừng lại.



Thật lâu, Cửu U nghiến răng nghiến lợi thầm hận: "Không phải cô ta chỉ là lợi hại hơn một chút sao? Các ngươi làm sao lại sợ cô ta như thế? Thời điểm lúc trước ta mang các ngươi đánh khắp thiên hạ, không biết cô ta còn đang ở đâu!"



Ma pháp sư hắc ám:"..."



Đợi điện chủ trở về, ngài đừng chạy a!



Cửu U phát tiết xong, phất tay áo một cái: "Ngươi mới vừa nói cái gì?"



Ma pháp sư hắc ám vội vàng nói: "Hôm nay chúng ta nhìn thấy Khúc Thanh Ca."



Cửu U khẽ híp mắt lại: "Ở đâu?"



Ma pháp sư hắc ám vội vàng nói địa chỉ cho Cửu U.



Cửu U lập tức đi ra ngoài.



"Thay thế.... điện chủ Cửu U, ngài không thể ra ngoài a, điện chủ nói mỗi ngày ngài phải hoàn thành một trăm cái chống đẩy, hôm nay ngày còn chưa làm đâu!"



"Nếu ngươi dám nói cho cô ta biết, ngươi chết chắc!" Cửu U quay đầu uy hiếp.



"..." Điện chủ muốn ngài rèn luyện tốt thân thể a! Điện chủ thay thế ngài mau trở về a!!



-



Thành Kim Thuỷ.



Bây giờ ma pháp sư hắc ám cũng giống như các ma pháp sư khác, có thể sinh sống ở bất cứ đâu trên thành trì.



Đương nhiên nếu có người trái với nội quy liền sẽ nhận sự trừng phạt nghiêm khắc.



Đại đa số các ma pháp sư hắc ám đều không dám làm loạn, Minh Thù đã hạ lệnh cho bọn hắn, ai dám làm loạn liền đi lau chùi thần điện Hắc Ám một trăm năm.



Thế giới bên ngoài rực rỡ nhiều màu như thế, ai muốn ở thần điệm Hắc Ám lau chùi một trăm năm a.



Đột nhiên có nhiều ma pháp sư hắc ám nhiều như vậy, ngay từ đầu mọi người cũng có chút sợ hãi.



Nhưng dần dần bọn họ phát hiện ma pháp sư hắc ám kỳ thật cũng không có đáng sợ như vậy.



Bọn hắn cũng là người.



Sẽ bị thương, sẽ chảy máu, sẽ khổ sở.
Khúc Thanh Ca lấy Thiên Diệp ra: "Hắn nói là sự thật?"



Thiên Diệp sợ hãi gật đầu, nếu cô biết hắn đáng sợ như vậy sẽ không cứu hắn.



Khúc Thanh Ca cảm thấy cái này là hiểu lầm lớn.



"Sao ngươi không nói sớm!" Nói sớm hắn cần phải trốn tránh như vật sao?



"Sao ta biết ngươi chạy cái gì?" Cửu U cũng rất giận.



Mỗi lần nhìn thấy hắn liền chạy.



Khiến cho hắn giống như muốn làm bậy gì với hắn vậy.



Khúc Thanh Ca: "..."



Ngươi không doạ Thiên Diệp khóc, ta sẽ chạy sao?



"Ngươi thích gì? Ta chưa từng nợ ơn người khác!" Cửu U nhìn Thiên Diệp, "Ngươi nói nhanh một chút."



"..." Thiên Diệp rưng rưng nước mắt.



Khúc Thanh Ca giật giật khóe miệng một cái.



Thái độ này của ngươi không dọa khóc Thiên Diệp mới kỳ quái.



"Cái kia..." Khúc Thanh Ca thay Thiên Diệp nói: "Ngươi coi như Thiên Diệp chưa từng cứu ngươi đi." Ngươi đừng có lại hù dọa cô ấy là được rồi!



"Vậy không được!" Cửu U nghĩa chính ngôn từ: "Ta là người có ơn tất báo!"



Khúc Thanh Ca: "..."



"Mau nói ngươi muốn cái gì!" Nũng nịu chính là phiền phức.



"Oa..." Thiên Diệp sợ quá trực tiếp khóc oà lên.



"Ngươi khóc cái gì, ta hỏi ngươi... Khúc Thanh Ca ngươi chạy cái gì!"



"Ngươi đừng có đuổi theo ta, Thiên Diệp không muốn ngươi báo đáp!!"



"Vậy không được! Ngươi đứng lại đó cho ta!"



"Ngươi đừng đuổi!"



"Ngươi đừng chạy!"



Ánh sáng không chiếu không tới một nơi, chính là nơi ta trở về. —— Cửu U



***Thật sự là nể Cửu U thật luôn 😆😆 Cửu U cứ về đây ta lo aaa!!!***



Vi diện thứ 40 hoàn tất.



( các bạn đọc có muốn tớ bỏ "a" đi không, góp ý tí nhé.)