Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1425 : Quy tắc cương thi (1)

Ngày đăng: 03:20 20/04/20


#tiêuđềđạosĩ: Tầm Y một lời không hợp liền tin vào khoa học #



Rầm rầm ——



Mưa lớn như hạt đậu rơi lộp bộp trên người, cả người lạnh run, mùi tanh của bùn đất xông thẳng vào trong mũi.



"Khụ khụ khụ..."



Minh Thù từ trong vũng bùn ngồi dậy.



Dãy núi phương xa bị bao phủ trong bóng đêm, chỉ có hình dáng mơ hồ.



Cô lại đang ở vùng ngoại ô hoang vu!



Minh Thù thở dài, trước tiên kiểm tra thân thể, bên ngoài không có vết thương gì nhưng thân thể không thoải mái, đoán chừng là bị nội thương.



Cô ngắm nhìn bốn phía, tìm chỗ có thể tránh mưa sau đó tiếp thu ký ức của thân thể này.



Nguyên chủ tên Tầm Y.



Khi còn bé thân thể nhiều bệnh còn thường xuyên nhìn thấy thứ không sạch sẽ, cha mẹ rất sợ hãi, tìm một vài người cũng không hiệu quả gì, sau đó dự định vứt bỏ cô.



Nguyên chủ cứ như vậy bị ném ở một nơi xa lạ.



Sau đó cô liền gặp Thanh Thành Tử, thấy kỳ căn không tệ lại rất có đạo duyên nên đưa cô về Vô Lượng sơn.



Vô Lượng sơn cũng không có nhiều người, cộng thêm cô vào cũng chỉ năm người.



Trừ Thanh Thành Tử còn có ba vị sư huynh khác.



Tầm Y trở thành đệ tử nhỏ nhất của Vô Lượng sơn, ba vị sư huynh đều thích cô vô cùng, nuông chiều cô từ bé.



Bất quá sau khi nguyên chủ lên núi được mấy năm, toàn bộ Vô Lượng sơn đều bị người ta diệt khẩu.



Nguyên chủ may mắn trốn qua một kiếp.



Từ đó cô bắt đầu điều tra chân tướng năm đó.



Lúc đó biết được chân tướng nhưng các đạo môn lấy việc Thanh Thành Tử không phải người chính đạo, không những không chủ trì công đạo cho Vô Lượng sơn mà ngược lại còn bao che hung thủ, sau đó nguyên chủ liền bắt đầu cùng các đạo môn đối nghịch.



Nguyên chủ tự học đạo pháp, nơi nào có thể quấy nước đục liền quấy một chút làm cho người của đạo môn hận cô đến nghiến răng nhưng lại không làm gì được cô.



Cô biết khả năng của mình nên mỗi lần làm xong chuyện liền bỏ chạy.



Đánh không lại đương nhiên sẽ không tặng đầu cho người ta.



Lần này là có người phát hiện bên này xuất hiện dị thường, dường như còn nhận được sự giúp đỡ của bên trên nên người của các đạo môn đến đây xem xét.



Nguyên chủ có khả năng vận khí không tốt nên gặp phải một con quỷ có đạo hạnh lợi hại.




Minh Thù lấy một chút tiền, trước tiên đi đổi một bộ quần áo khác, sau đó tìm một chỗ ăn cái gì đó.



Ngay tại thời điểm cô đang ăn, một đám người đột nhiên tràn vào, nhìn qua từng người rất chật vật.



"Ông chủ, cho chúng tôi một chút điểm tâm."



Minh Thù đảo mắt qua những người kia, ánh mắt hơi dừng trong hư không một chút sau đó dời mắt tiếp tục ăn đồ ăn của mình.



Người bên kia đè thấp giọng nói thảo luận.



Minh Thù cơm nước xong xuôi liền rời khỏi muốn tìm người về tu sữa đạo quán, nhưng nghĩ đến bản thân nghèo khó lại chỉ có thể từ bỏ.



Ở tiểu trấn mua một chút đồ ăn sau đó chuẩn bị trở về.



Thân thể này còn phải tịnh dưỡng, không thì đánh nhau rất thiệt thòi.



"Cô gái, đồ của cô đây."



Bà chủ lớn giọng trách móc một tiếng.



Minh Thù nhận lấy đồ vật rồi đưa tiền cho bà chủ.



"Ài, vừa rồi bên kia đụng chết người, đi xem náo nhiệt hay không?" Một người phụ nữ từ bên ngoài tiến vào lôi kéo bà chủ bát quái.



"Tôi còn đang buôn bán."



"Ai nha, một lát liền trở về bán, hiện tại tất cả mọi người đều đi xem náo nhiệt." Người phụ nữ kia nói.



"... Vậy được rồi, tôi thối tiền cho tiểu cô nương này đã." Bà chủ đem tiền lẻ thối cho Minh Thù rồi vội vàng đóng cửa tiệm lại, cùng người phụ nữ kia đi theo dòng người xem náo nhiệt.



Minh Thù đứng tại chỗ, người chết có gì đáng xem, cũng không ngại xui xẻo.



Bất quá đường cô trở về phải đi qua con đường kia.



Người bị đụng chết chính là một trong đám người trước kia gặp phải lúc ăn cơm.



Chết rất thảm, đầu đều bị nghiền đến không còn.



Minh Thù sách một tiếng, quá tanh máu.



Bất quá hiện trường không thấy được người khác, cũng không biết là không ở lúc xảy ra chuyện hay là chạy.



Minh Thù nhìn vào hư không, giật giật khóe miệng, hững hờ xuyên qua đám người rời khỏi.



*



Hiện đại ha! Đây là hiện đại! Không phải cổ đại!