Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1434 : Quy tắc cương thi (10)

Ngày đăng: 03:21 20/04/20


"Vậy chờ rạng sáng đi."



Quách tiên sinh: "..."



"Đại sư, cứ chờ đến sao?"



"Ừ..." Minh Thù trầm tư một chút: "Cũng có thể vừa ăn vừa chờ."



Quách tiên sinh: "..."



"Tiểu nha đầu, nếu con quỷ này tới thật thì ngươi cũng không nhất định có thể đối phó." Đạo sĩ cũng dự định rạng sáng sẽ động thủ, bất quá bị Minh Thù nói ra, hắn không thể không lên tiếng để tránh miếng cơm bị người ta đoạt.



"Đây không phải còn có ngươi sao?"



"Bị thổi phồng" đạo sĩ: "..."



"Ách... Đại sư không cần làm chút gì sao?" Chí ít cũng giống vị đại sư kia đi? Một chuyến đến đây của bọn hắn không phải rất nhiều trình tự sao?



Minh Thù biểu thị không cần.



Quách tiên sinh rất thấp thỏm.



Vị đại sư kia vẫn luôn trầm mặc, hắn không theo kịp tư duy của tuổi trẻ hiện tại.



"Đại sư cái này..."



"Quách tiên sinh yên tâm, tôi đã bố trí tốt."



"Vậy là tốt rồi vậy là tốt rồi." Quách tiên sinh bây giờ đối với Minh Thù rất không có lòng tin.



Còn xém gắn lên nhãn hiệu lừa đảo cho Minh Thù.



-



Minh Thù ngồi trên ghế sa lon ăn khoai tây chiên xem phim tình yêu máu chó.



Thời gian từng chút từng chút trôi qua.



Đạo sĩ cùng đồ đệ của hắn đã đứng dậy đi lên lầu, chuẩn bị ôm cây đợi thỏ.



Minh Thù đợi đến 12 giờ đúng mới chậm rãi ôm khoai tây chiên lắc lư lên lầu.



Trong phòng truyền đến tiếng Quách thiếu gia kêu to.



Đạo sĩ cùng đồ đệ của hắn đứng tại cửa ra vào, thấy Minh Thù đi lên liền dồn lực chú ý trên người cô.



"Mời."



Minh Thù cười híp mắt nói một tiếng.



Đạo sĩ: "..."



Đạo sĩ cho đồ đệ của hắn một ánh mắt, hai người ăn ý phá cửa tiến vào, bên trong truyền ra một trận âm thanh kỳ kỳ quái quái.



Minh Thù mở cửa nhìn vào bên trong khe cửa.
Minh Thù sách một tiếng: "Cô cũng thật biết nhìn a."



"Nhưng hắn nhảy loạn trên mộ của tôi trước." Nữ quỷ nói: "Đây là hắn trêu chọc tôi."



Nữ quỷ bắt đầu khóc lóc kể lể thân thế bi thảm của mình.



Sau khi chết còn bị người ta đối đãi như thế, cô ta thấy Quách thiếu gia dáng dấp không tệ nên mới sinh ra tâm tư như vậy.



Chờ nữ quỷ khóc lóc kể lể xong, Minh Thù đột nhiên quơ quơ kiếm: "Tự cô đi hay tôi đưa cô đi?"



Nữ quỷ: "..."



Không đúng!



Chẳng lẽ cô không nên đồng tình với mình, không để bọn hắn bồi thường cho mình sao?



Nữ quỷ nhìn trường kiếm trong tay Minh Thù, co rúm người lại: "Không làm phiền đại sư, tự tôi đi, tự tôi đi..."



"Nếu cô còn dám trở về phá hư đồ ăn... Cuộc sống của người khác, tôi đánh chết cô."



"Không không không... Không dám."



Nữ quỷ vội vàng lắc đầu, nhanh chóng biến mất trong căn phòng.



"Cái này đã giải quyết xong rồi?" Quách tiên sinh mờ mịt.



Minh Thù đem kiếm giấu ra sau lưng: "Không thì sao?"



"..." Loại đấu pháp trâu bò trong TV kia đâu? Làm sao cũng không có?!



"Cô ta có trở lại không?" Quách phu nhân tương đối quan tâm cái này.



"Nếu cô ta không muốn sống có thể trở về."



"..." Vốn đã chết a!



Bất quá nghĩ đến cảnh nữ quỷ vừa rồi sợ cô như vậy, lời cô nói hẳn là hữu dụng.



Thật sự là không thể chỉ nhìn người bằng bề ngoài.



Trước đó bọn họ đều đã không đem hi vọng đặt trên người cô, không nghĩ tới cuối cùng lại là cô giải quyết.



"Đại sư, ngài xem chúng ta còn cần làm chút gì không?"



Đơn giản như vậy luôn cảm thấy không quá an tâm.



Minh Thù: "..."



Những người có dạng tâm lý này đều có chút hành vi vô dụng, bất quá cũng là vì an tâm, trên thực tế cũng sẽ không có bất cứ tác dụng gì.



"Giẫm lên mộ phần của người ta cũng giống như phá hủy phòng của người khác vậy, chờ hắn tỉnh, các người dẫn hắn đi xin lỗi người ta." Minh Thù thuận miệng nói: "Không tìm đường chết sẽ không gặp quỷ nha."



"Được được được, nhất định đi nhất định đi..." Quách phu nhân liên tục đáp ứng.