Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1463 : Truyền thuyết người cá (9)

Ngày đăng: 03:21 20/04/20


Một phút sau.



Cuối cùng hắn cũng nhớ tới mình đang thi hành nhiệm vụ, sau đó gặp phải một viên bánh trôi kỳ quá...



Đó rốt cuộc là cái gì?



"Cô... Là ai?" Thanh âm hắn có chút khàn khàn, híp mắt dò xét tiểu cô nương trước mặt.



"Lời này hẳn là tôi hỏi các người đi." Minh Thù nói: "Xông vào nhà tôi, muốn làm gì?"



Nhà cô?



Nam nhân giống như đã nghĩ đến cái gì, hắn giãy dụa một chút, nhưng càng giãy dụa thì sợi dây trên tay càng chặt.



Thân là quân nhân tự nhiên sẽ biết đó là nút buộc.



Nam nhân từ bỏ việc giãy dụa, đối đầu với ánh mắt của Minh Thù, chính nghĩa nói: "Cô tàn trữ người cá, trái với pháp luật của công dân!"



"Vậy anh dám báo cảnh sát bắt tôi sao?"



"..."



Dưới tình huống bình thường hắn đương nhiên dám.



Nhưng vấn đề bây giờ là nhiệm vụ...



"Tôi chính là quân nhân, cô nhanh thả tôi ra, không thì tội danh của cô sẽ càng nặng hơn thôi."



Minh Thù cười khẽ, thái độ thờ ơ: "Tàn trữ người cá liền đủ phán cả một đời, lại thêm một tội tập kích quân nhân, cũng không có gì khác biệt nha."



"..."



Nam nhân hít sâu một hơi, hắn khuyên nhủ: "Tiểu cô nương, người cá là giống loài cực kì hung tàn, cô giấu hắn cũng chỉ mang đến tai nạn cho cô."



"Thế nhưng người như tôi từ nhỏ đã thích những thứ hung dữ."



"..."



Còn có thể trò chuyện hay không!



"Nếu anh không nói cho tôi biết là ai bảo các người đến, có thể tôi phải động thủ."



Minh Thù nhìn hắn, trong con ngươi lúc nào cũng mang theo ý cười lại làm cho người ta hoàn toàn không cách nào tưởng tượng được một tiểu cô nương như thế lại có thể nói ra lời như vậy.



"Yên tâm, tôi sẽ nhẹ nhàng một chút."



Mấy phút sau.



Nam nhân kêu rên liên hồi.



Đây chính là nhẹ nhàng một chút mà cô nói sao?



Tại sao phải làm hắn tỉnh lại!



Nhiều người như vậy, tại sao lại là hắn!!
"Con không sao chứ?"



"Không có việc gì."



"... Vậy là tốt rồi, vậy con cứ ở khách sạn trước, chờ mẹ tìm được nhà ở liền dọn qua, mấy ngày gần đây không nên quay lại."



Giọng điệu này của mẹ Triều rõ ràng là đã xảy ra chuyện gì.



Bất quá bà ấy cũng không có dự định nói cho Minh Thù, nói xong hai câu liền vội vàng cúp điện thoại.



Nếu mẹ Triều đã không nói cho cô biết, cô cũng có thể tự mình nghe ngóng.



Đêm qua trong nhà có hai tên cướp xông vào, thấy sắc đẹp nảy lòng tham nên xém chút làm nhục Triều Sở, nếu không phải mẹ Triều trở về kịp thời, đoán chừng Triều Sở thật sự đã...



Mặc dù mẹ Triều ghét Triều Sở nhưng cũng không thể nhìn cô ta xảy ra chuyện như vậy.



Cho nên Triều Sở thoát được một kiếp.



Đêm qua nếu như đổi thành nguyên chủ, đoán chừng đã... Xong đời rồi.



Minh Thù tìm số điện thoại của Triều Sở, nhắn tin chúc mừng.



Làm sao cũng phải để tiểu khả ái Triều Sở biết là mình xúi giục người tìm cô ta a.



Triều Sở không biết là chưa thấy được hay là thấy được cũng không trả lời, Minh Thù chờ vài phút đều không có phản ứng.



Cô để điện thoại di động xuống, suy nghĩ tiếp theo nên làm sao bây giờ.



Khẳng định không thể cứ đợi mãi ở chỗ này.



Trước tiên cần phải tìm nơi tiểu yêu tinh có thể ở.



Minh Thù gãi gãi mu bàn tay, phía trên chẳng biết lúc nào đã hiện lên một mảng, Minh Thù nhấp môi một chút ra ngoài mua thuốc.



Đây cũng không phải nói là người cá bẩn.



Chỉ là hoàn cảnh sinh hoạt không giống.



Hiện tại con người đã sản xuất ra các loại thuốc phòng ngừa người cá, chỉ cần không phải virus gì khó giải quyết cũng chỉ cần uống thuốc liền không sao.



Minh Thù thương lượng với mẹ Triều thuê một tòa biệt thự độc lập.



Mẹ Triều hơi kinh ngạc nhưng cũng không có phản đối, còn tự cô chọn chỗ mình thích.



Nguyên chủ không biết mẹ Triều làm công việc gì, chỉ biết là làm cho chính phủ, chẳng những dễ dàng mà giờ làm việc cũng tùy ý, tiền lương lại cao, hàng năm còn có các loại phụ cấp khác.



Không mua biệt thự mà chỉ thuê thì đối với bà ấy mà nói cũng rất nhẹ nhàng.



Mà biệt thự có bể bơi bên ngoài không có nhiều, Minh Thù cũng không chọn được bao nhiêu.



Minh Thù đem những nơi chọn được đưa cho mẹ Triều, sau khi mẹ Triều xem cảm thấy khá được liền cứ quyết định như vậy.



Bất quá muốn giấu diếm mẹ Triều nuôi một con cá...