Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 169 : Cầu Cưới Thiên Kim (2)

Ngày đăng: 02:58 20/04/20


Trước khi Minh Thù đi, khóa cửa đã bị hỏng, lúc nào có thể ra ngoài phải xem vận may của nữ chính giả.



Minh Thù nhẹ nhàng đi xuống dưới, vừa lúc có điện phòng khách sáng trưng, âm nhạc dễ nghe phát ra xua tan bóng tối.



Minh Thù trở về bên bàn tiệc, Giang Đóa còn đứng ở nơi đó nhưng có hơi lo lắng.



Thấy Minh Thù trở về, Giang Đóa lập tức chạy tới, giọng nói gấp gáp:



"Tiểu Ly, Thẩm tổng tìm tớ, tớ đi trước."



Minh Thù mỉm cười phất tay.



Trong lòng Giang Đóa có chút kỳ lạ, nhưng nhất thời không nói ra được, cô gật đầu dặn dò một tiếng:



"Vậy cậu đi đường cẩn thận."



Giang Đóa vội vàng chạy ra ngoài, lúc đó có đụng phải người nên cô không ngừng cúi người xin lỗi.



...



Bữa tiệc sinh nhật nữ chính giả chỉ mời bạn bè, không có người lớn còn lại chính là đồng nghiệp công ty, tất cả mọi người không e dè, chơi đến trời đất quay cuồng.



Minh Thù rời khỏi bữa tiệc đã là mười một giờ đêm, lúc này đang là tháng ba nên rất oi bức.



Mới ở bên ngoài một lúc, mà mồ hôi trên người cô đã chảy ra.



Cô đi tới nơi không người, nhanh tay liền xé làn váy dài, cuối cùng hai chân cũng có thể hít thở không khí, thật mát mẻ.



Minh Thù dựa theo ký ức nguyên chủ về nhà.



Biệt thự Hạo Vân.



Minh Thù nhìn xem tên trên cao cùng cửa lớn, nguyên chủ thực sự rất có tiền.



Minh Thù từ cửa chính vào nhà, thuận tiện xem qua nhà nguyên chủ.



Minh Thù vừa mới đặt tay lên chốt cửa, thì cửa đã bị người mở ra. Dáng người cao lớn đứng dưới đèn, người đàn ông liếc nhìn Minh Thù, sau đó nghiêng người ra, một chiếc xe chạy đến dừng trước mặt hắn.



Hắn mở cửa lên xe, xe lập tức chạy ra ngoài.



Thời gian không vượt quá ba mươi giây.



Nguyên chủ không phải người nơi này, mà ở tỉnh lân cận là tiểu thư họ Nguyễn.



Họ Nguyễn có một truyền thống, là con cháu trong nhà không thể thực tập tại công ty nhà mình. Bởi vậy, nên Nguyễn Ly từ tỉnh bên cạnh đến bên này thực tập.



Từ chối mẹ Nguyễn đi cửa sau, đi khắp nơi nộp hồ sơ lý lịch, vừa khéo bị công ty Thẩm Viễn Chiêu nhìn trúng nên cô đến công ty Thẩm Viễn Chiêu thực tập.



Vừa rồi người đó là Tần Triệt, là anh trai khác cha khác mẹ của cô, và cũng chính là con trai của chồng hiện tại của mẹ Nguyễn.
Trước đây, nghe được Thẩm Viễn Chiêu và Giang Đóa dính líu đến nhau đã sớm nổi giận, nhưng gần đây không biết xảy ra chuyện gì, Nam Ưu Ưu đột nhiên trở nên không để ý chút nào.



Mọi người nhìn nhau, đều tự giác quay về vị trí của mình bắt đầu công việc.



"Trong phòng làm việc, không được ăn."



Nam Ưu Ưu đi ngang qua Minh Thù, đột nhiên nói một tiếng.



"Quy định công ty có viết sao?"



Minh Thù bỏ một cái bánh bao vào miệng, cười hỏi.



Nam Ưu Ưu nghẹn họng, trên quy định công ty quả thực không viết.



"Mọi người đều biết cái quy định bất thành văn này."



"Tôi mất trí nhớ rồi sao?"



Nam Ưu Ưu: "..."



Một đêm không gặp, da mặt của Nguyễn Ly sao lại dày thêm rồi?



"Muốn ăn thì ra ngoài ăn, đừng ở chỗ này ảnh hưởng công việc của người khác."



"Công việc của cô sao?"



Minh Thù tiếp tục ăn, hất cằm về phía đồng hồ treo tường:



"Bây giờ cách thời gian làm việc còn mười phút, thời gian này thuộc về tôi, cho nên làm chuyện gì là chuyện của tôi, cô quản được sao?"



Nam Ưu Ưu không nói được gì.



Xung quanh dường như có ánh mắt nhìn đến.



Nam Ưu Ưu không nghĩ Minh Thù đột nhiên có thể nói như thế, cô ta có hơi tức giận, đôi mắt đẹp trừng Minh Thù.



"Đừng trừng tôi, rất sợ đó."



Minh Thù sợ hãi không hề có thành ý, tiếp tục ăn bánh bao.



"Nguyễn Ly, ăn trong phòng làm việc vốn chính là cô sai, Ưu Ưu có lòng nhắc nhở cô, cô còn có thái độ này sao cô không biết tốt xấu vậy?"



"Cô thì không ăn à?"



Minh Thù liếc mắt nhìn người phụ nữ kia: "Hôm qua, không phải cô ăn bánh trong phòng làm việc sao?"



Người phụ nữ: "..."