Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 170 : Cầu Cưới Thiên Kim (3)

Ngày đăng: 02:59 20/04/20


Nam Ưu Ưu cầm vũ khí này, vốn dĩ chính là lựa chọn sai lầm, người ăn hàng trong phòng làm việc mười người có chín, ai cũng chạy không thoát.



Thấy Minh Thù, cô ta liền nghĩ đến chuyện tối hôm qua, sau đó liền không khống chế được bản thân.



Trong lòng Nam Ưu Ưu liền kiên định, nhưng bây giờ mình phải xuống sân khấu như thế nào đây?



"Ưu Ưu, em qua đây nhìn cái bảng này giúp chị với." Có người giải vây cho Nam Ưu Ưu.



Nam Ưu Ưu thở phào, lập tức đi qua bên kia.



...



Giang Đóa gục đầu từ phòng làm việc đi ra, Nam Ưu Ưu làm như vô tình ngẩng đầu nhìn Giang Đóa, đáy mắt lóe lên ý thù hận chỉ cô ta mới biết.



Giang Đóa không chú ý đến ánh mắt Nam Ưu Ưu, nhưng Minh Thù thấy được. Nam Ưu Ưu vừa quay đầu, thì thấy Minh Thù cười tủm tỉm. Nụ cười ấy rất dịu dàng, nhưng Nam Ưu Ưu nghĩ nụ cười ấy như một cây kim ghim vào trong lòng cô ta, sợ hãi từ trước đến nay chưa từng có.



Cũng may Giang Đóa che giữa hai người, vừa lúc ngăn cản ánh mắt hai người chạm nhau.



...



Chuyện nguyên chủ cần làm không nhiều lắm, dù sao vẫn còn đang thực tập, việc quan trọng không thể nào giao cho cô.



Minh Thù nhớ lại nguyên chủ trước đây làm gì, ăn xong bánh bao liền bắt đầu công việc.



Công việc hiện tại của cô rất buồn chán, chính là làm vài cái bảng hoặc là giúp người khác sửa tư liệu gì đó.



So sánh tới so sánh lui, Giang Đóa bận rộn hơn nhiều, thân hình không ngừng di chuyển từ chỗ ngồi đến phòng làm việc của Thẩm Viễn Chiêu.



Những người còn lại hoặc đố kỵ hoặc ước ao, Nam Ưu Ưu như có điều suy nghĩ nhìn thân hình Giang Đóa.



Chờ Thẩm Viễn Chiêu rời đi, Giang Đóa mới có thời gian nghỉ ngơi mệt mỏi nằm trên bàn thở dốc.



Minh Thù ngồi đối diện bàn Giang Đóa, có thể thấy gương mặt tuyệt vọng của bánh bao Giang Đóa.



"Tiểu Ly, cậu nói đại ma vương cố ý chỉnh tớ phải không?"



Trong máy tính Minh Thù, đột nhiên bật ra một khung đối thoại.



Chủ nhân đang ở đối diện.



Minh Thù nghĩ ngợi một chút, một tay gõ chữ.



Nguyễn Ly: "Đánh là thương, mắng là yêu, có lẽ Thẩm tổng yêu thích cậu."



Giang Đóa run rẩy ngẩng đầu nhìn Minh Thù, sau đó cúi đầu đánh chữ, bàn phím bị cô gõ lách cách.



Giang Đóa: "Cậu có từng thấy thích một người lại giày vò người ta không? Hắn thích ngược sao?"
"Vậy làm phiền Tiểu Ly, hôm nay tan làm tớ mời cậu về nhà tớ ăn."



Minh Thù đồng ý.



Nữ chính đại nhân làm đồ ăn ngon, thảo nào tổng tài này thích loại cô gái nhỏ biết nấu cơm.



Mình cũng thích.



Minh Thù mang tài liệu đưa đến phòng được chỉ định, đối phương yêu cầu ký tên Minh Thù cầm bút chuẩn bị ký, một giây sau dừng lại:



"Trước đây đưa tài liệu cũng không cần ký tên, hôm nay tại sao phải ký tên?"



Người phụ trách giải thích: "Phần tài liệu cần giao lại cho những bộ phận khác, nếu như xảy ra vấn đề, đến lúc đó dễ dàng tìm thấy người phụ trách cho nên cần ký tên."



Minh Thù đặt bút xuống: "Anh đưa tài liệu cho tôi xem."



Người phụ trách nhìn cô đầy nghi ngờ, nhưng vẫn trả tài liệu lại cho cô.



Minh Thù mở tài liệu đọc nhanh như gió.



"Tài liệu này có vấn đề, tôi mang về trước."



Dường như người phụ trách biết gì đó, tranh đấu trong công sở vốn kịch liệt, hắn nói một tiếng:



"Vậy trước khi tan làm, cô phải đưa cho tôi."



Minh Thù mỉm cười, vỗ vỗ tài liệu: "Đây không phải công việc của tôi, tôi chỉ là chân chạy vặt. Vì vậy, anh có vấn đề gì tìm người phụ trách của tập tài liệu này nhé."



Thời gian Minh Thù lên lầu, đúng lúc gặp Thẩm Viễn Chiêu ở trong thang máy.



Minh Thù không chút kiêng dè quan sát hắn vài lần, quả thực dáng vẻ cũng đẹp trai.



Minh Thù nhếch môi: "Sao tổng tài lại chen thang máy cùng chúng tôi vậy?"



Thẩm Viễn Chiêu có thang máy chuyên dụng.



Mà khoan... Nếu bây giờ không phải cô đến đưa tài liệu, thì người đó chính là Giang Đóa.



Hừ, đều là kịch bản.



Thẩm Viễn Chiêu có ấn tượng không sâu với cô gái ở đối diện này, nhưng tối hôm qua hắn vẫn nhớ rất rõ.



"Thang máy hỏng."



Thẩm Viễn Chiêu hờ hững lên tiếng.