Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 189 : Cầu Cưới Thiên Kim (22)

Ngày đăng: 02:59 20/04/20


Thẩm Viễn Chiêu dùng tin tức khác, ép tin tức của Nam Ưu Ưu và hắn xuống nhưng chuyện này đã truyền khắp trong giới.



Thân phận của Nam Ưu Ưu cũng bị khui ra, đương nhiên căn cứ theo tin tức Minh Thù có được, hẳn là Nam Ưu Ưu tự mình thả tin tức ra.



Thẩm Viễn Chiêu đành phải công khai mối quan hệ của mình và Nam Ưu Ưu.



Gia thế hai người tương xứng, trai tài gái sắc lại còn là thanh mai trúc mã, hai nhà cũng không phản đối. Gia trưởng hai nhà dứt khoát để hai người đính hôn trước, ổn định một chút thì kết hôn.



Hai người đính hôn, đại diện cho sự liên kết của Thẩm gia và Nam gia, chuyện này không chỉ là chuyện của hai người. Trên thương trường không ít người chú ý.



...



Minh Thù và Tần Triệt đều nhận được thiệp mời, trong ngày đính hôn, hai người gặp nhau ở bên ngoài khách sạn.



Minh Thù ăn mặc rất tùy ý từ trên taxi đi xuống, cô còn cười híp mắt vẫy tay với tài xế, dường như trò chuyện rất vui vẻ. 



Người khác cho cô một nụ cười, cô có thể khiến cho toàn bộ thế giới của người đó đều bừng sáng.



Nhưng mà...



Dối trá.



Tần Triệt tự dưng nghĩ tới cái này từ.



Nhưng một lúc lâu hắn đều không nghĩ ra, tại sao mình biết dùng cái từ này.



Trong khoảng thời gian này, Minh Thù rất ít khi xuất hiện trước mặt Tần Triệt. Tuy nhiên, thẻ ngân hàng của hắn thì vẫn không ngừng nhận thông báo. Cô thực sự xem chuyện phá của Tần gia thành nhiệm vụ của mình.



"Ây da, anh trai, đã lâu không gặp." Minh Thù chào hỏi Tần Triệt.



Lông mày nhướng lên, vẻ mặt tươi cười, cực kỳ gợi đòn.



Tốt xấu gì hai người cũng là người yêu giả, hơn nữa hắn vẫn là mất trí nhớ trong mắt của một số người, Tần Triệt không dám nhăn mặt với Minh Thù: 



"Sao lại mặc thành như vậy?"



Diễn viên Minh Thù nhập vai trong một giây: "Anh không đi dạo phố cùng em, nên em không mua được quần áo."



"Anh mang đến cho em."



Tần Triệt sờ sờ đầu Minh Thù: "Dẫn em thay quần áo trước đã."



Minh Thù đưa tay về phía Tần Triệt, ý cười tràn ra trên khóe miệng:



"Anh, lúc nào anh cũng mang theo quần áo phụ nữ, chắc hẳn anh có thú vui giả gái phải không?"



Trán Tần Triệt nổi gân xanh, hắn quả thực muốn ném người trước mặt xuống khe núi.



Thú vui giả gái sao? Tức chết lão tử!




"Tiểu Ly, có phải tớ rất vô dụng không?"



Rõ ràng ban đầu còn rất chán ghét hắn, thế nhưng vì sao mình vẫn buồn như vậy chứ?



"Không có, cậu làm đồ ăn rất ngon." 



Nghĩ ngợi đột nhiên cảm thấy thật là đói nha.



Giang Đóa sửng sốt, sau đó phụt một tiếng bật cười:



"Tiểu Ly, chúng ta thân thiết có phải là vì tớ làm cơm cho cậu ăn không?"



Minh Thù thành thật gật đầu.



Đối với đáp án như thế, Giang Đóa cũng không cảm thấy có gì khó chấp nhận, ngược lại bị chọc cười. Điều này làm cho cô cảm thấy, bản thân thật ra cũng không phải là hoàn toàn vô dụng như thế.



Thực ra, cũng không có gì ghê gớm, chỉ là cô lừa mình dối người, Thẩm tổng người ta căn bản sẽ không thích cô.



"Bôi thuốc chưa?"



Minh Thù cầm tay Giang Đóa: "Tay xinh đẹp như vậy mà để lại sẹo sẽ không đẹp."



"Không có gì đáng ngại, chỉ là hơi nóng một chút, rất nhanh sẽ khỏi." Giang Đóa lắc đầu.



Minh Thù kiên trì dẫn cô đi bôi thuốc.



Mặc dù, mục đích lúc ban đầu của cô chỉ là vì tay của Giang Đóa có thể tiếp tục làm đồ ăn, nhưng Giang Đóa vẫn cảm thấy vào lúc này, có một người như vậy bên cạnh mình trong lòng dễ chịu hơn nhiều.



"Tiểu Ly, cậu và Tần tổng không phải là anh em ruột à?"



Giang Đóa tùy ý để Minh Thù bôi thuốc, đột nhiên hỏi.



Bọn họ không chung họ.



"Ừ, mẹ tớ gả cho ba hắn."



Giang Đóa bừng tỉnh, cô nhìn nhìn Minh Thù, cẩn thận hỏi:



"Vậy cậu thích Tần tổng sao?"



Minh Thù kỳ lạ nhìn Giang Đóa: "Vì sao hỏi như vậy?"



"Chính là cảm thấy giữa cậu và Tần tổng có chút không bình thường."



***



(*) Phú nhị đại: con nhà giàu đời thứ hai.