Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 216 : Tụ Chúng Tu Tiên (16)

Ngày đăng: 02:59 20/04/20


Bên ngoài Cửu Khúc Sơn Trận.



Mấy chấp sự trưởng lão của ngoại môn đã đến từ sớm, còn có một số sư huynh của nội môn duy trì trật tự. Về phần các trưởng bối của nội môn thì cần phải đi qua Cửu Khúc Sơn Trận mới nhìn thấy được.



"Không thể chống đỡ được thì bóp nát ngọc bài, đợi tại chỗ sẽ có người đưa các ngươi ra. Cửu Khúc Sơn Trận có nguy hiểm đến tính mạng, mong các ngươi hành động cẩn thận."



Lúc Minh Thù đến đã có chấp sự trưởng lão liên tục nói các điểm lưu ý.



"Ta gọi tên ai, người đó tiến lên nhận ngọc bài."



"Liên Thu Bình."



"Phương Hồng."



Người được gọi tên lần lượt đi lên, sau khi nhận ngọc bài, đi đến ngọn núi cách đó không xa dưới sự hướng dẫn của đệ tử nội môn.



"Huyền Cơ, ta đi trước, ngươi cẩn thận một chút."



Lâm Cẩn nói với Minh Thù một tiếng.



Minh Thù gật đầu nhìn Lâm Cẩn nhận ngọc bài rời đi.



"Hồ Nghênh Bình."



"Tử Lạc."



"Vân Dao."



Vân Dao và Tử Lạc cùng nhau nhận ngọc bài, trong khoảng thời gian này Vân Dao luôn bế quan tu luyện. Nhìn qua có chút hiệu quả, chí ít có mấy người trong chấp sự trưởng lão đều gật đầu hài lòng.



Vân Dao cầm ngọc bài, lúc xoay người vừa lúc đối mặt với Minh Thù đứng đằng sau. Đôi mắt nàng ta tối xuống, sóng ngầm cuộn trào mãnh liệt. Nàng ta bình tĩnh chuyển mắt, cất bước đi.



"Huyền Cơ."



Vừa gọi xong tên này, chấp sự trưởng lão liền đặt danh sách xuống, những người còn lại đều lẳng lặng nhìn về chỗ Minh Thù đang đứng.



Đây là đệ tử tạp dịch duy nhất tham gia vào Cửu Khúc Sơn Trận năm nay. Làm sao có thể không được chú ý chứ?



"Nàng ta chính là Huyền Cơ sao?"



Hiển nhiên các đệ tử nội môn rất tò mò. Trong Thất Phong, bọn họ đều nghe qua tên tuổi người này, nàng là ác bá ở ngoại môn, quan trọng nhất nàng là tam linh căn.



"Nghe nói là tam linh căn, khẳng định không đi qua được Cửu Khúc Sơn Trận."
"Thời gian sắp hết."



"Còn có rất nhiều người vẫn chưa ra."



"Đừng nóng vội, vẫn còn một lúc nữa."



Tiếng bàn tán xung quanh càng làm Lâm Cẩn sốt ruột, Lâm Cẩn chỉ biết là Huyền Cơ rất lợi hại, nhưng Cửu Khúc Sơn Trận không phải là đánh nhau, mà phải dùng đến các loại pháp thuật. Huyền Cơ có thể đi qua sao?



"Chắc là bọn họ không kịp rồi."



Nén hương trên đài đã cháy đến cuối cùng.



"Ta đã nói Huyền Cơ kia không có khả năng đi qua Cửu Khúc Sơn Trận mà!"



"Hừ, tam linh căn mà cũng muốn tiến vào nội môn, hoang đường."



Chưởng môn phất tay hạ lệnh: "Đóng cửa núi."



Đệ tử của Vô Ảnh Phong đi đến đóng cửa núi, lúc bọn họ đang thi pháp bên trong cánh cửa đột nhiên dao động, một bóng người từ bên trong đi ra. Một mùi thơm kỳ lạ bay khắp nơi trong nháy mắt. Không gian liền yên tĩnh.



"Khỉ thật!"



"Nàng thật sự đuổi kịp."



Đoàn người chợt bộc phát ra tiếng bàn tán kịch liệt.



Sắc mặt Vân Dao khó coi nhìn chằm chằm người Minh Thù đứng ở cửa núi, gặm một khối thịt không biết là thịt gì.



"Ai da, đuổi kịp rồi."



Minh Thù nói nhẹ nhàng.



Nhóm người chưởng môn nhìn chằm chằm khối thịt trong tay Minh Thù, rơi vào im lặng.



So với những đệ tử khác, Minh Thù có vẻ quá mức khác thường.



Đây là Huyền Cơ sao?



"Chưởng môn sư huynh, Huyền Cơ này... Là xảy ra chuyện gì?"



Tam linh căn không sai, tu vi cũng tuyệt đối chưa lên đến trúc cơ.