Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 215 : Tụ Chúng Tu Tiên (15)

Ngày đăng: 02:59 20/04/20


"Huyền Cơ, ở Cửu Khúc Sơn Trận tốt nhất ngươi đừng làm ta thất vọng."



Đây là câu nói sau cùng Nhạn Dẫn để lại cho Minh Thù.



Hắn không hỏi chuyện Bích Hải Thạch rơi vào tay ai, cũng không nói gì thừa thãi. Hắn nói một câu như vậy liền biết mất khỏi gian phòng.



Minh Thù cầm lấy dao, không biết là hắn tức đến phát điên hay là không hề tức giận, dù sao giọng điệu của hắn hoàn toàn nghe không hiểu được.



Nàng chỉ muốn kéo giá trị thù hận, vì sao cứ khó khăn như vậy chứ?



...



Thời gian mở ra Cửu Khúc Sơn Trận càng ngày càng gần. Đệ tử ngoại môn ai cũng tu luyện rất khẩn trương. Lâm Cẩn và mấy tiểu đệ kia vẫn tu tiên như cũ.



"Huyền Cơ, ngươi đi đâu vậy? Bên đó là địa bàn của Thất Phong..."



Lâm Cẩn nói với Minh Thù.



"Quay về với việc tu tiên của ngươi đi." Minh Thù phất tay một cái.



Lâm Cẩn nhìn Minh Thù đi vào màn sương cách đó không xa, sắc trời dần dần tối lại.



Trong lòng không lo lắng nhiều lắm, bình thường nàng hay tìm đồ ăn ở gần đây, đôi khi hắn cũng đi theo. Lâm Cẩn quay về tiếp tục tu tiên cùng đám sư đệ của hắn, nhưng ngày hôm sau hắn lại không thấy Minh Thù.



Nếu lúc trước nàng rời đi thì sáng ngày hôm sau sẽ xuất hiện chờ hắn ở đây, nhưng hôm nay lại không có...



Lâm Cẩn ở trên núi đợi một lúc, mặt trời lên cao, Minh Thù vẫn không xuất hiện cũng không xuống núi. Lâm Cẩn hơi lo lắng, men theo con đường tối hôm qua để đi tìm đến đường ranh giới, hắn không thể đi thêm nửa bước. Lâm Cẩn không biết Minh Thù đi vào đó hay là đi sang nơi khác, hắn ra lệnh những người còn lại tản ra đi tìm.



"Không có ai."



"Không thấy được người."



"Không tìm được."



"Các ngươi đang tìm cái gì?"
[Cửu thiếu, ngươi xem thêm các bộ tổng kết chiến lược tấn công tâm đắc, ta tin là rất nhanh thì ngươi có thể trở thành cao thủ.]



"Ha ha, lão tử cần tâm đắc của bọn họ sao?"



Lão tử là thiên tài.



...



Một tháng sau.



Cửu Khúc Sơn Trận được mở ra.



Ngoại trừ đệ tử ngoại môn, đệ tử không phải của ngoại môn cũng có thể tham gia, chỉ cần người có dũng khí đều có thể ghi danh. Tôn chỉ của tông môn là công bằng công chính. Nhưng không phải đệ tử ngoại môn, nói khó nghe là đệ tử tạp dịch thì ngay cả hệ thống học tập cũng không có.



Dù cho vào được Cửu Khúc Sơn Trận thì có thể ra được không?



Cửu Khúc Sơn Trận rất dễ giải thích. Nó chính là một ngọn núi, bên trong có rất nhiều trận pháp, dĩ nhiên không phải bảo ngươi phá trận, mà là đi ra ngoài từ trong những trận pháp lộn xộn đó.



Minh Thù báo danh tham gia.



Các đệ tử tạp dịch nghe thấy chuyện này đều sợ hãi. Ngàn lần không nghĩ tới Minh Thù tam linh căn sẽ có dũng khí như vậy.



"Nàng ta điên rồi sao?"



"Ta thấy tám phần mười là điên rồi."



"Nghe nói ban đầu nàng ta còn đi học trộm, sau này cũng không đi nữa. Nàng ta biến mất hơn nửa năm, trở về không phải ăn thì chính là ngủ."



"Nàng ta đánh nhau rất lợi hại, nhưng Cửu Khúc Sơn Trận phải dùng đến pháp thuật, chậc chậc..."



Có người chờ chế giễu, có người trào phúng Minh Thù không biết tự lượng sức mình. Từ đầu đến cuối Minh Thù đều mỉm cười, sư huynh nội môn đến đây đón nàng cũng không nhịn được nhìn thêm mấy lần. Người này thật sự bình tĩnh hơn những đệ tử ngoại môn kia rất nhiều, chỉ là...



Nội môn sư huynh lắc đầu, can đảm thì có nhưng đáng tiếc lại là tam linh căn, còn chưa từng tu luyện, làm sao có thể vượt qua được Cửu Khúc Sơn Trận chứ?