Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 241 : Kiến Tập Tự Dưỡng (1)

Ngày đăng: 03:00 20/04/20


"Tích tắc..."



Tiếng đồng hồ chuyển động qua lại, một tiếng nối tiếp một tiếng, vang lên trong căn phòng trống trải.



Minh Thù có chút chua xót mở mắt, cổ họng khô khốc đến khó chịu, trong bụng không có cái gì lót dạ khiến cô có cảm giác như sắp chết.



Cô ở một căn phòng không lớn, rèm cửa kéo lại khá tối, nhìn cách trang trí dường như là phòng của con trai. Minh Thù thử ngồi xuống, ngoài cảm giác đói bụng ra không có cảm giác gì khác nữa.



Mặc kệ đang ở đâu cứ ăn trước đã. Minh Thù xuống giường từ từ bước ra ngoài.



Bên ngoài là phòng khách, không có phòng thừa. Phòng khách cũng không có ai, cô trực tiếp bước đến tủ lạnh thì thấy bên trong có một chút đồ ăn. Minh Thù lấy đồ ra ăn rất nhanh nhưng cô phát hiện có gì đó kì lạ.



Hình như không có bất kỳ mùi vị gì, nhạt như nước ốc, sau khi ăn vào còn có chút khó chịu.



Cơ thể này.



Minh Thù nhìn chằm chằm vào bàn tay, tay rất bình thường nhưng hơi nhỏ. Chỗ cổ tay có hình xăm một đóa tường vi đỏ tươi, trông rất sống động. Màu đỏ dường như kích thích đến Minh Thù, cô có chút chật vật nuốt một ngụm nước bọt.



Trẫm có một ý nghĩ táo bạo.



Minh Thù buông đồ ăn đi tới bên cửa sổ kéo màn cửa ra, ánh mặt trời chiếu thẳng vào mắt khiến cô thấy hơi khó chịu. Da bắt đầu xuất hiện thay đổi, trời nóng như thiêu đốt, trong lòng cô chán ghét không rõ. Trời nóng như muốn thiêu đốt, cảm giác này khiến cô cảm thấy vô cùng khó chịu.



Thật sự là Huyết tộc rồi.



Đối với Huyết tộc mà nói, họ không có cách tiêu hóa đồ ăn của con người, ăn nhiều sẽ xảy ra chuyện. Dù cho cô có thể ăn, nhưng cơ thể này không tiếp nhận thức ăn, không chừng nếu ăn sẽ xảy ra vấn đề.



Thế giới này còn đáng sợ hơn cả ngày tận thế.



"Hài Hòa Hiệu, ta phải đổi nhà ăn."



Hài Hòa Hiệu không để ý tới Minh Thù, nhanh chóng bỏ chạy.



...



Nữ chính giả ở thế giới này tên Mễ Lạp, Huyết tộc thuần chủng là người tái sinh.



Theo thường lệ thì Mễ Lạp thân là nữ phụ thích nam chính, nhưng nam chính chỉ thích nữ chính, cho nên Mễ Lạp đi tìm cái chết.
"Cắn."



Càng lúc Minh Thù càng khó thở, nhưng từ từ bình tĩnh lại. Cô đứng dậy khỏi người chàng trai quay về ghế sô pha, không có sức lực hỏi:



"Ngươi là ai?"



Trong trí nhớ nguyên chủ không có người này.



Khoảng thời gian này là lúc nguyên chủ mới vào trường học, nhưng bởi vì sau mấy ngày không có đồ ăn còn bị mấy Huyết tộc khác bắt nạt nên bị ngất đi.



Chàng trai chỉnh sửa quần áo, nhặt chiếc túi vừa rơi trên mặt đất đưa đến trước mặt cô.



Bên trong là vài túi máu, không biết chàng trai lấy ở đâu ra. Hiện nay, Huyết tộc cứ vô tư sinh sống cho nên Huyết tộc và con người cũng không còn xa lạ.



Cho nên nam sinh lấy túi máu cũng không có gì kỳ lạ.



Thấy máu Minh Thù không nhịn được nuốt nước bọt, mắt phát sáng.



Thực sự là rất đói.



Minh Thù nhìn chàng trai vài lần, hắn cúi đầu sửa lại cái bàn. Minh Thù cầm lấy túi máu, hương vị máu tươi thật tuyệt vời.



Minh Thù ăn liên tục ba túi, rồi vươn tay sờ đến túi máu cuối cùng.



Đột nhiên, chàng trai đưa tay đè lại: "Tiết kiệm."



Ý này có nghĩa là hãy tiết kiệm đồ ăn.



"Đói."



Minh Thù nhìn chằm chằm túi máu.



Lúc có thể ăn no nên ăn nhiều hơn một chút, không chừng sau này lại bị bỏ đói.



Tuy rằng Huyết tộc rất nhiều, nhưng căn cứ vào hiệp ước nếu Huyết tộc tùy tiện ra tay với con người sẽ phải chịu phạt. Chàng trai nhíu mày có chút chần chờ buông tay, hắn nhìn Minh Thù giải quyết xong túi máu cuối cùng.