Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 257 : Kiến Tập Tự Dưỡng (17)

Ngày đăng: 03:00 20/04/20


Mễ Lạp đứng ngoài cửa phòng lớn, gõ cửa trước, sau khi nghe được âm thanh bên trong cô mới đẩy cửa đi vào.



Người đàn ông chỉ mặc áo, nghiêng người dựa vào ghế sô pha bằng da, ánh sáng mờ ảo làm Mễ Lạp không thấy rõ biểu cảm trên mặt người đàn ông, nhưng cô ta có thể cảm giác được sự lạnh lẽo trong phòng.



Mễ Lạp cẩn thận đi đến.



"Lại đây."



Người đàn ông gọi như gọi mèo nhỏ.



Mễ Lạp đành phải đi qua ngồi xổm xuống, khéo léo nằm trên đùi hắn, hô hấp chậm lại chờ hắn nói.



Bàn tay người đàn ông theo thói quen sờ cổ Mễ Lạp: "Cô ta đánh em hả?"



"Ừ."



Mễ Lạp ủy khuất gật đầu: "Cô ta đẩy em từ cầu thang xuống."



Người đàn ông không lên tiếng, Mễ Lạp hoàn toàn không đoán ra suy nghĩ của hắn cũng đành im lặng.



Một lúc sau, người đàn ông buông cô ta ra: "Tìm một cơ hội dẫn cô ta đến sân sau, ta sẽ để em tự tay báo thù, hiểu chưa?"



Đôi mắt Mễ Lạp sáng ngời: "Em có thể tự tay... Giết cô ta sao?"



Người đàn ông nói sâu xa: "Đương nhiên là em tự tay giết."



Trong lòng Mễ Lạp dâng lên một sự hưng phấn.



Bên eo Mễ Lạp bị một lực đụng vào, cô ta bị ôm ngồi trên đùi người đàn ông, còn chưa phản ứng kịp thì quần áo trên người đã bị lột sạch.



Thân thể Mễ Lạp run rẩy, lộ ra kinh khủng trong đáy mắt. Đây không phải giả vờ, cô ta thực sự rất sợ.



Người đàn ông tựa như rất thích nhìn dáng vẻ này của Mễ Lạp.



Mễ Lạp càng sợ, người đàn ông càng hứng thú, cho nên mỗi lần Mễ Lạp cảm thấy như đi dạo quỷ môn quan một vòng.



Khó khăn lắm mới kết thúc, cả người Mễ Lạp mềm nhũn nằm trên thân người đàn ông, người đàn ông ôm cô ta, giọng nói lạnh như băng vang bên tai.



"Em ngoan một chút, muốn cái gì ta đều có thể cho, nhưng nếu em không ngoan..."



Giọng đàn ông hạ thấp: "Kết cục còn hơn em tưởng tượng."



"Em ngoan."



Mễ Lạp run run: "Tất cả mọi chuyện em đều nghe anh."



So với người đàn ông đáng sợ này, thì Mễ Lạp càng muốn trả thù những người đời trước.



Chỉ cần nghe lời người đàn ông này, cô ta sẽ có rất nhiều thứ, quyền lực địa vị, thậm chí là sức mạnh.



Người đàn ông được lấy lòng đích thân ôm Mễ Lạp đi phòng tắm.



Tắm rửa hai tiếng đồng hồ, trong lúc đó trải qua cái gì chỉ có Mễ Lạp biết.



...




Không thể chửi thề được.



"Vậy... thì... lấy... thân... báo... đáp."



Hạ Phù lạnh mặt nói.



Hành lang đột nhiên yên tĩnh.



Dường như không nghe được tiếng trò chơi trong phòng.



Một lúc sau, Minh Thù nhướng mày cười: "Bạn học Hạ Phù, cậu đùa gì thế, tôi là Huyết tộc."



Ân cứu mạng này muốn trẫm lấy thân báo đáp?



Đầu óc ngươi bị cửa kẹp rồi!



Trẫm rẻ như vậy sao?



Phải dùng đồ ăn vặt... Không được, đồ ăn vặt ở thế giới này không xài được.



Hạ Phù mắt không chớp nhìn chằm chằm Minh Thù: "Pháp... luật... công... nhận."



Trong xã hội hiện tại, con người và Huyết tộc kết hôn rất bình thường, pháp luật đã sớm đồng ý là hôn nhân hợp pháp.



"Tôi không hiểu cậu đang nói cái gì, tôi là nữ vương Huyết tộc."



Minh Thù khoanh tay, thái độ kiêu ngạo: "Chỉ có tuyển nam sủng, không lập gia đình."



Tuy Hạ Phù vẫn chưa nói đến thân phận cô, nhưng Minh Thù nghĩ chắc chắn hắn biết. Mà ban đầu hắn cứu mình có thể cũng là có mục đích riêng.



Quả nhiên, Minh Thù nói xong câu này, Hạ Phù cũng không bị thân phận nữ vương Huyết tộc làm sợ hãi, ngược lại ánh mắt càng tối hơn.



Nam sủng...



Lão tử phải làm nam sủng của cô?



Thiên tài như hắn sẽ đi làm nam sủng?



Cái vũ trụ này là sao?



Kiên! Quyết! Không! Muốn!



"Không ai công nhận."



Hiện tại, cô lẻ loi một mình đừng tưởng hắn không biết!



"Sao cậu biết không ai công nhận?"



Thân phận nữ vương Huyết tộc của cô còn chưa bị tước bỏ, nhẫn tượng trưng cho nữ vương Huyết tộc cũng còn trong tay cô, chỉ cần đứng ra nhất định sẽ có Huyết tộc ủng hộ cô.



Cô là nữ vương Huyết tộc.



Không ai có thể thay đổi.