Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 266 : Kiến Tập Tự Dưỡng (26)

Ngày đăng: 03:00 20/04/20


"Vậy cậu cũng không nên theo tôi chứ, cậu không có bạn bè gì cả sao?"



Minh Thù cười: "Chúng ta không cùng chủng tộc, cũng không thể quá thân thiết như vậy được."



Hạ Phù hỏi ngược lại: "Cậu nghĩ tôi có bạn bè sao?"



Không đợi Minh Thù trả lời, Hạ Phù nói: "Tôi muốn có quan hệ thân thiết với cậu."



Thân thiết cái đầu cậu đó!



"Không phải cậu có nhà sao?"



"Cái nhà đó là của Hạ gia."



Hạ Phù nhấn mạnh: "Tất cả của tôi đều do Hạ gia cung cấp."



"Rốt cuộc cậu có chịu chứa chấp tôi hay không?"



Minh Thù mím môi mỉm cười: "Miếu nhỏ nhà tôi không chứa nổi tiểu phật gia như cậu!"



Hạ Phù: "..."



Tiểu con mẹ nó phật gia, lão tử muốn bóp chết cô ta!



"Làm giao dịch đi, tôi cho cậu biết những chuyện tôi biết."



Vì nhiệm vụ, Hạ Phù cũng liều mạng: "Tất cả."



Minh Thù nghiêng đầu, cô chợt đứng lại, xoay người ngẩng đầu nhìn hắn:



"Cậu thích tôi?"



"Ừ."



Có điên mới thích cô.



"Thích tôi chỗ nào?"



"Chỗ nào cũng thích."



Thích bóp chết cô.



Đôi mắt Hạ Phù rất đen, trong đôi mắt hắn chỉ thấy được bóng dáng của cô, dường như rất chăm chú.



Minh Thù đặt cái rương lên tay Hạ Phù: "Không được ăn vụng khẩu phần lương thực của tôi, vi phạm thì cút đi."



Gánh nặng trong lòng Hạ Phù được trút xuống, chợt các câu chửi thể tràn ra.



Hắn là con người.



Sẽ ăn khẩu phần lương thực của cô sao?



Đồ điên.



Trên thực tế, Hạ Phù lại nghiêm mặt, cố gắng dùng giọng nói ôn hòa:



"Được."




Hạ Phù nhìn ngoài cửa sổ, Minh Thù cũng nhìn theo.



Vài hơi thở xa lạ, hơn nữa thực lực cũng không thấp.



Minh Thù hai tay cầm khẩu phần lương thực: "Đừng làm dơ chỗ của tôi."



Hạ Phù chống sô pha đứng lên: "Ừ."



Hạ Phù rời phòng, ngoài cửa sổ nhanh chóng vang lên tiếng động rất nhỏ, có người kêu đau cùng âm thanh vật nặng rơi xuống lịch bịch.



Một lúc sau, Hạ Phù quay về, ánh mắt hắn hạ xuống cũng không biết đang nghĩ gì.



Hạ Dận muốn một con rối nghe lời, dù là thiên tài lợi hại đến đâu đi chăng nữa, nhưng nếu không nghe lời ông ta thì cũng chỉ là một công cụ vô ích.



Hiện tại, ông ta chỉ phái người bắt hắn về.



Tiếp theo không biết sẽ đối mặt với cái gì nữa.



Haiz...



Lại đi sai một bước rồi.



Dựa theo kế hoạch của hắn, hắn sẽ không cãi nhau với Hạ Dận, thế nhưng không biết vì sao khi nghe Hạ Dận bảo anh ta thuyết phục người điên này, để cô ta thu lại lực lượng của mình, đột nhiên anh ta rất tức giận.



Sự lợi dụng này còn tức hơn việc Hạ Dận lợi dụng anh ta.



Tâm tình này tới nhanh đi cũng nhanh, Hạ Phù cũng không hiểu.



Chờ đến khi anh ta phản ứng kịp, thì anh ta đã gây chuyện với Hạ Dận, điểm tích lũy cũng trừ rất nhiều.



"Chỉ là thu lại năng lượng của tôi, vì sao cậu không nghe lời ông ta?"



Minh Thù tùy ý tiếp tục.



Louis không biết làm cái gì với Mễ Lạp, cô không có cảm giác năng lượng trong cơ thể Mễ Lạp là của cô.



Thế nhưng, điều này có thể giải thích vì sao Mễ Lạp vô duyên vô cớ muốn đẩy cô vào chỗ chết.



Nghi ngờ thăm dò năng lượng không thuộc về mình, mà chủ nhân năng lượng ngay trước mặt, không giết làm sao có thể yên lòng?



Đương nhiên, cũng có thể là Louis ở sau bày mưu tính kế.



"Ông ta muốn bắt cậu dò đường trước."



Hạ Phù dừng lại bên cạnh Minh Thù, đột nhiên cúi người, ánh mắt đen nhánh tràn đầy chăm chú:



"Cậu nghĩ tôi sẽ cho phép sao?"



Minh Thù xoay đầu: "Dù là như vậy, nhưng tôi có cơ hội thu lại năng lượng của mình, có gì không tốt?"



Hạ Phù vươn tay đặt lên mặt Minh Thù: "Cậu nghĩ rằng Louis và Hạ Dận sẽ để cậu thu lại à?"



Không đợi Minh Thù ra tay thì đột nhiên anh ta cúi đầu, ngậm lấy môi Minh Thù, nhẹ nhàng hôn một chút, thấp giọng nói:



"Sẽ không, bọn họ sẽ khiến em chết."