Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 295 : Hắc Liêu Võng Hồng (15)

Ngày đăng: 03:01 20/04/20


Một câu nói là chủ đề dự thi không hợp liền đuổi Kiều phá sản. Kiều phá sản còn chưa trải qua tức giận dạng này.



Chủ đề là mới, hắn chỉ thêm vào một vài yếu tố phục cổ, sao lại không mới?



Kiều phá sản xắn tay áo muốn đi xuống nói lý với giám khảo.



Khán giả phía dưới cũng kích động, nhưng đa phần khán giả đoán chừng đều bị mua chuộc, lúc này thái độ chỉ im lặng không nói.



Một phần nhỏ căn bản không tạo được sóng gió gì.



Minh Thù không có phản ứng, chỉ yên tĩnh mỉm cười nhìn mấy vị giám khảo, không biết tại sao đối diện với ánh mắt mỉm cười của Minh Thù, một vài giám khảo đều thấy sống lưng phát lạnh giống như bị thứ gì đáng sợ nhìn chằm chằm.



"Mau kéo bọn họ xuống."



Giám khảo ra lệnh cho nhân viên công tác bên cạnh.



Nhân viên có chút khó xử, đây không phải là làm bậy sao? Dù không phải người trong nghề, cũng nhìn ra được tác phẩm Kiều Vũ như thế nào.



Nhưng hiện tại ngay cả vòng đấu loại cũng không qua được, đến lúc đó báo chí sẽ viết thành dạng gì.



"Còn đứng đó làm gì? Mau đi!" Giám khảo quát lớn một tiếng.



Nhân viên công tác nhanh chóng thông báo hậu trường dẫn hai người kia đi.



Người dẫn chương trình cũng xấu hổ, nhưng cũng may là sự cố kiểu đó hắn đều gặp qua biểu hiện coi như bình tĩnh.



Ngay khi hắn chuẩn bị đi tới điều tiết bầu không khí, đột nhiên có người vội vã chạy tới.



"Khụ..."



Người dẫn chương trình nhanh chóng ngăn cản nhân viên này đi lên, tự mình đi tới: "Ngại quá, công tác thống kê số liệu lúc nãy của hậu trường xảy ra trục trặc, chúng tôi thống kê số phiếu một lần nữa... Chúc mừng Kiều Vũ tiên sinh đã vào vòng trong."



Người dẫn chương trình mỉm cười nhìn Kiều Vũ.



Đám giám khảo sửng sốt.



"Dù số phiếu người xem đủ, điểm của chúng tôi cũng không đủ mà!"



Giám khảo đưa ra nghi vấn: "Cậu ta không thể vào vòng trong, tác phẩm không phù hợp với chủ đề cuộc thi."



"Xin lỗi Chu tiên sinh, có một phiếu thông qua của Giang tổng."



Người dẫn chương trình mỉm cười giải thích với giám khảo. Trò chơi của kẻ có tiền, hắn thực sự không muốn hiểu.



Giang tổng...




Hứa Du Nhiên: "..."



Thường Phong cũng từ dưới đất đứng lên, sắc mặt khó coi tiếp nhận cơn tức của Hứa Du Nhiên:



"Tô tiểu thư, cô đừng cho là bản thân có chút danh tiếng là muốn làm gì thì làm. Thứ cho tôi nói thẳng, ngay cả bên lề cái vòng này cô cũng không có cửa sờ tới."



Một người đẹp dù lợi hại cũng chỉ là một người đẹp.



Minh Thù cực kỳ sảng khoái: "Đưa cho anh sờ."



Người đứng trên đỉnh kim tự tháp còn cần phải leo kim tự tháp sao?



Không cần.



...



Dường như tâm tình Kiều phá sản không tốt lắm, cho đến khi vòng đấu loại kết thúc đều thể hiện gương mặt khó chịu.



Kiều phá sản gọi điện thoại chuẩn bị giáo huấn cho đám dám giở trò với hắn, đã nói xong rồi còn chưa thấy Minh Thù đi ra, Kiều Vũ buồn bực đứng ở cửa nhìn xung quanh.



Ánh mắt quét người từ bên trong đi ra, Kiều Vũ lập tức chạy tới: "Tiểu Mãn, em làm gì thế?"



"Hoạt động tay chân một chút."



Minh Thù mỉm cười: "Đi thôi, mời em ăn đại tiệc."



"Hoạt động tay chân cái gì? Bên trong có gì hoạt động hay ho sao?" Kiều Vũ không hiểu.



Lúc này mấy giám khảo nằm kêu rên trong phòng: "..."



Chú cảnh sát, chúng tôi muốn báo án.



"Thường... Gì đó, từng có thù với anh?" Minh Thù không trả lời câu hỏi của Kiều Vũ.



"Ừ."



Đáy mắt Kiều Vũ hiện lên vài phần căm ghét: "Em biết ban đầu nhà anh không muốn để anh học thiết kế thời trang nhỉ?"



Minh Thù gật đầu, Kiều Vũ là lén đi học, sau này tự mình lăn lộn không được, cha mẹ Kiều Vũ mới nhả ra đưa hắn ra nước ngoài tu nghiệp.



"Chính là đoạn thời gian anh ra nước ngoài đó, anh và hắn cùng học một thầy."



Kiều phá sản "ừ" một tiếng: "Từ nhỏ anh đã lăn lộn trong giới, vẫn là lần đầu gặp phải loại người như vậy, không biết xấu hổ quả thực là thiên hạ vô địch. Hắn sao chép thiết kế của anh một lần, còn cầm đi nhận giải thưởng. Nhưng sau đó anh tìm người đánh hắn một trận, về sau không biết hắn nói cái gì với thầy, thầy bắt đầu nhằm vào anh. Anh nào chịu được cơn tức này, chưa được vài ngày liền bỏ đi."