Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 301 : Hắc Liêu Võng Hồng (21)

Ngày đăng: 03:01 20/04/20


Hứa Du Nhiên lên sóng hot search nhưng danh tiếng không tốt, mấy ngày sau Hứa Du Nhiên cũng không lên mạng livestream. Đoán chừng là muốn tránh đầu sóng ngọn gió, chờ trận hot search này qua đi.



Dù sao hot search cũng như đồ chơi rẻ tiền chỉ là nổi lên một thời gian, sóng gió qua đi liền trời yên biển lặng không lưu lại chút gì.



"Leng keng!"



Minh Thù buông chuột đi mở cửa, đứng ngoài cửa là nhân viên cửa hàng hoa nào đó, tay ôm một bó hoa đồng đỏ tươi.



"Tô tiểu thư, hoa của cô."



Minh Thù mỉm cười với người đưa hoa: "Tặng cho cậu."



"Tô tiểu thư."



Mặt người đưa hoa như đưa đám: "Cô đừng làm khó tôi, nếu tôi đem trở về phải bị trừ tiền lương."



"Tôi để nơi này cho cô nha!"



Người đưa hoa đặt hoa trên mặt đất chạy biến như làn khói, nếu hắn lấy về thực sự sẽ bị trừ tiền lương.



Nụ cười của Minh Thù sắp không duy trì nổi nữa.



Tên ngu ngốc Giang Vọng kia.



Theo đuổi người khác có thể theo đuổi bằng cách này sao?



Tám trăm năm cũng không thể được!



Trẫm vẫn nên kéo giá trị thù hận đi!



Cô nhìn hoa hồng một lúc lâu, cúi người ôm bó hoa vào nhà.



Tuy rằng Giang Vọng không đích thân tặng hoa, nhưng mỗi ngày đều sẽ gửi tin nhắn hỏi Minh Thù có nhận được hay không.



Đương nhiên, cuối cùng đều là Giang Vọng xù lông kết thúc công việc.



Giang Vọng: Tôi mắt mù mới thích cô!



Giang Vọng tức đến không nói nổi.



Minh Thù: Đúng, anh chính là mù mắt cho nên hiện tại nhanh đi bệnh viện đi, nói không chừng còn có thể cứu vớt.



Giang Vọng: Tô Mãn cô thật quá đáng!



Minh Thù: Vậy anh có ban thưởng cho tôi không?



Giang Vọng không trả lời, đoán chừng là giận điên lên.



Gây gỗ với Giang Vọng xong Minh Thù duỗi người một cái, ngày hôm nay ăn... Làm chút gì vui vui đi!



Cô không cần làm việc, Kiều Vũ nhanh chóng sắp xếp nhiệm vụ cho cô.



Nghĩ cuộc so tài này hẳn là có thể nhìn thấy Hứa Du Nhiên, nhìn thấy Hứa Du Nhiên là có giá trị thù hận, Minh Thù lập tức sắp xếp đồ đạc, hí ha hí hửng chạy đến Thủy Tinh Quán.
Hứa Du Nhiên thấy nụ cười đáng ghét trên mặt Minh Thù, nụ cười kia làm cô ta rất không thoải mái, giống như gai nhọn hung hăng đâm vào lòng cô ta.



Không đau, chính là làm người ta hoảng sợ muốn nhổ ra, hung hăng bẻ gãy.



"Tô Mãn..."



Hứa Du Nhiên lui về phía sau: "Cô đừng qua đây, hôm nay nếu cô dám động đến tôi, ta nhất định sẽ làm cô hối hận."



"Nha."



Minh Thù mỉm cười, trẫm sẽ chờ hối hận.



"Đến đây đi cục cưng."



Đánh xong trẫm còn có thể đi ra ngoài ăn đồ ăn vặt xem phim.



Cục cưng Hứa Du Nhiên: "..."



Bây giờ bên ngoài hỗn loạn, ai còn quản được trong góc phát sinh cái gì.



Hứa Du Nhiên căn bản không phải đối thủ Minh Thù, bị đè đánh một trận.



Hứa Du Nhiên ngồi một góc, khóc rống như suối, nguyền rủa Minh Thù mấy trăm lần.



Người xung quanh nhìn tấm màn che lung lay, cùng với tiếng kêu rầm rì "ái muội", nổi cả da gà.



Người nào...



Đến thời điểm này còn không biết xấu hổ như vậy.



Vì vậy thời điểm Hứa Du Nhiên lắc lư đi ra, liền nhìn thấy một vài ánh mắt quái dị.



"Hừ, chính là cô ta..."



"Chủ nhân của clip rất hot trước kia, có phải là cô ta hay không?"



"Hình như thế."



"Các ngươi nói cái gì!" Hứa Du Nhiên rống với mấy người đang bàn tán kia một trận.



"Thế nào, làm chuyện còn không cho người khác nói? Vậy cô đừng làm nơi công cộng, ở ngoài thì đi khách sạn nếu đói khát như vậy ra ngoài thuê phòng không tốt sao? Ghê tởm."



"Đúng vậy, cũng không chú ý một chút, nơi này là vườn hoa sau nhà của cô chắc?"



Hứa Du Nhiên nghe muốn phun máu, cô ta bị con khốn Tô Mãn đánh một trận, những người này này lại cho là cô ta...



"Là Tô Mãn đánh tôi!"



Hứa Du Nhiên tức giận gào lên: "Căn bản không phải như mấy người nghĩ."



Nhưng mà Hứa Du Nhiên nói, không ai tin lại còn bị cười nhạo.