Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 315 : Hắc Liêu Võng Hồng (35)

Ngày đăng: 03:01 20/04/20


"Người hâm mộ nữ thần rất nhiều mà."



Giang Vọng ở đối diện chua chát nói.



"Còn khá, nhiều hơn anh một chút."



"..."



Không phải khen cô, đắc ý cái gì, không thấy hiện tại lão tử rất tức giận sao?



Minh Thù và Giang An Ngôn ngồi đối diện ăn rất vui vẻ, quả thực không thấy được.



Tức giận nha.



Giang Vọng phiền muộn, quyết định sau này không bao giờ mang cô ra ngoài ăn nữa.



Hắn mời đầu bếp năm sao về nhà nấu ăn!



"Chát!"



Âm thanh rõ to vang lên trong nhà hàng, vốn là mọi người yên tĩnh dùng cơm, liền ngẩng đầu nhìn nơi phát ra âm thanh.



"Đồ tiện nhân không biết xấu hổ, dám câu dẫn chồng bà mày đúng là ăn phải gan hùm!"



Giọng nói bén nhọn của người phụ nữ vang lên, chỉ thấy một người phụ nữ hơi mập ở bên kia đang đánh một cô gái trẻ.



"Cả ngày lên mạng lộ ngực lộ eo, không biết bị bao nhiêu người ngủ qua."



Câu nói kế tiếp quá mức dơ bẩn, người nghe xung quanh đều không đành lòng nhìn thẳng.



Cô gái trẻ kia không phải ai khác chính là Hứa Du Nhiên.



Lần đó Hứa Du Nhiên bị Minh Thù phá hỏng cơ hội tiếp xúc với nam chính, lúc sau cô ta muốn tiếp xúc với nam chính đã khó khăn hơn nhiều.



Sau này lại bị Minh Thù chọc tức đến bốc khói, một lòng chỉ muốn trèo lên đỉnh cao.



Hứa Du Nhiên đẩy vị phu nhân kia ra, cơn giận bốc lên:



"Tôi dựa vào cái gì để ngủ cùng chồng bà sao? Bà cũng không nhìn xem dáng vẻ của mình, chỉ là một bà già mặt mày nhăn nheo, chồng bà dựa vào cái gì phải ở nhà coi chừng bà?"



Phu nhân vừa nghe liền nổi điên, lần thứ hai tiến lên đánh nhau với Hứa Du Nhiên.



"Em đánh nhau đẹp hơn hai người họ nhiều." Giang Vọng bình luận một câu.



Minh Thù liếc Giang Vọng, sắc mặt Giang Vọng nghiêm túc không giống nói đùa.



Minh Thù nghiêng người qua, nụ cười có chút chói mắt, trực giác mách bảo Giang Vọng không ổn, còn chưa xây dựng phòng tuyến tâm lý xong chợt nghe cô hỏi trắng trợn:



"Anh nói là trên giường hay dưới giường?"



Giang Vọng thiếu chút nữa nghẹn họng.




"Các người đều chê cười tôi, đám súc sinh các người... Khốn nạn... Buông, anh buông ra."



Đường Tử Hiên ôm Hứa Du Nhiên lên giường thời điểm hắn đứng dậy, Hứa Du Nhiên đột nhiên ôm cổ hắn hôn hắn lung tung.



"Du Nhiên..."



Đường Tử Hiên đẩy cô ta ra: "Em uống say."



Hứa Du Nhiên nhìn hắn: "Anh cũng ghét bỏ em?"



"Không... Không phải."



"Vậy anh liền yêu em đi."



Đường Tử Hiên không thể từ chối yêu cầu này của Hứa Du Nhiên.



Lúc Đường Tử Hiên cùng Hứa Du Nhiên ở chung, Đường gia rất phản đối, không cho phép loại phụ nữ như Hứa Du Nhiên tiến vào Đường gia.



Bởi vậy Đường Tử Hiên náo loạn với Đường gia.



Đường Tử Hiên là người có năng lực, đáng tiếc trong nhà muốn ép hắn chia tay Hứa Du Nhiên ngăn cản hắn kiếm tiền.



Đường Tử Hiên phải vật lộn với Đường gia, còn phải thường xuyên chăm sóc Hứa Du Nhiên điên điên khùng khùng, thể xác và tinh thần uể oải.



"Choang!"



Đường Tử Hiên vừa mở cửa thiếu chút nữa bị ly thủy tinh đập phải, hắn nhìn thủy tinh trên đất, trong lòng hơi buồn bã:



"Du Nhiên, em..."



"Anh còn biết trở về? Hiện tại là mấy giờ rồi?"



Hứa Du Nhiên đứng ở phòng khách, hoài nghi: "Không phải là anh hẹn hò với ai chứ?"



"Không có, anh đi gặp một người bạn..."



Mỗi ngày về trễ, Đường Tử Hiên sẽ đối mặt với nghi vấn không dứt như vậy.



Hứa Du Nhiên không tin: "Bạn? Mỗi ngày anh đều đi gặp bạn, anh có bạn ở chỗ nào mà nhiều như vậy? Không phải là anh ghét bỏ tôi, ra ngoài tìm người đàn bà khác à?"



Hứa Du Nhiên càng ngày càng có tố chất thần kinh, Đường Tử Hiên vốn đang phiền, cô ta còn ầm ĩ như thế, hắn trực tiếp bỏ ra ngoài.



Hứa Du Nhiên gào to hơn: "Đi đi, đi rồi cũng đừng quay về nữa!"



Đường Tử Hiên không bỏ đi, hắn đứng bên ngoài thở dài, hắn không ở bên trong chính là sợ cãi vã với Hứa Du Nhiên.



Chờ thêm một thời gian nữa.



Du Nhiên, chờ thêm một thời gian nữa, anh sẽ nhanh chóng mang em rời khỏi nơi này.