Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 316 : Hắc Liêu Võng Hồng (36)

Ngày đăng: 03:01 20/04/20


Lần cuối cùng Minh Thù thấy Hứa Du Nhiên là trên thời sự.



Giết người.



Hứa Du Nhiên giết Đường Tử Hiên, giết ở nhà của bọn họ. Thời điểm cảnh sát phá cửa vào, Hứa Du Nhiên còn đang ôm thi thể đã bắt đầu hư thối của Đường Tử Hiên, tinh thần bất thường không cho người mang Đường Tử Hiên đi.



"Nếu như cô ta an phận ở chung với Đường Tử Hiên, cũng sẽ không rơi vào kết cục này."



Giang Vọng đột nhiên ôm lấy Minh Thù từ phía sau.



Đoạn thời gian trước đó, khi Đường Tử Hiên không xảy ra chuyện, kỳ thực đã sắp thuyết phục được Đường gia chuẩn bị mang Hứa Du Nhiên ra nước ngoài.



Minh Thù tùy ý đổi kênh, Giang Vọng lẳng lặng ôm cô đột nhiên phát hiện vợ mình rất tốt.



Ngoại trừ chấp nhất với đồ ăn, tiền quyền cô đều không để ý, đương nhiên... Dường như cũng không thường xuyên để ý tới hắn.



Hắn mỗi ngày làm gì, ăn cơm hay không có mệt hay không, lúc nào về nhà cô cũng không hỏi đến.



Đột nhiên Giang Vọng có chút phiền muộn, khi nào thì cô mới quan tâm hắn một chút.



"Theo tin tức mới nhất, hôm qua Trần ảnh đế cầu hôn thành công, sang năm cử hành hôn lễ cùng Hạ tiểu thư..."



Kênh giải trí phát tin tức mới nhất, Minh Thù nhìn nam nữ chính trên màn ảnh sửng sốt vài giây.



Sau đó, cô đột nhiên xoay người ôm lấy cổ Giang Vọng, thời điểm Giang Vọng kinh ngạc tự hôn lên mặt hắn.



Giang Vọng còn chưa lấy lại tinh thần, Minh Thù đã đứng dậy rời đi.



Có ý gì!



Đột nhiên hôn lão tử.



Hôn xong liền chạy?



"Vợ à..."



Lúc Giang Vọng đuổi theo Minh Thù chạy vào phòng, Minh Thù ngồi trước máy vi tính làm thiết kế của cô, Giang Vọng hí ha hí hửng chạy tới:



"Vợ à, em hôn anh làm gì?"



"Hôn anh một cái còn phải trả phí sao?"



Minh Thù ấn chuột lách cách.



Đương nhiên phải trả phí, hôn lão tử một cái đó là giá trên trời, bán cô cũng không mua nổi.



"Vậy em hôn lại đi, hai bên đối xứng."



Giang Vọng mất hết sự uy nghiêm giơ mặt ra.



Đối xứng? Anh cho mặt anh là thiên xứng (*) à! 



Minh Thù chê hắn phiền phức: "Đi ra ngoài."



"Hôn một chút anh liền đi ra."




"Có thể là Bệ Hạ làm rớt."



Minh Thù vẫn mặt không đổi sắc.



"Miao miao."



Bệ Hạ ở bên cạnh phản bác yếu ớt.



Giang Vọng tức giận đến muốn đánh Minh Thù, nhưng cuối cùng cũng chỉ là lột trái cây trước mặt bỏ vào trong tay cô, lúc này mới cầm một trăm triệu dính dấu vết bỏ đi.



Cô là mục tiêu nhiệm vụ, cô được yêu thích.



Không thể tức giận.



Coi như là lão tử xuống nông thôn sưởi ấm.



Giang Vọng rời đi không bao lâu, Minh Thù thấy hắn rớt di động nghĩ không có gì làm, đồ ăn vặt cũng sắp ăn hết đưa qua cho hắn thuận tiện mua đồ ăn vặt.



Không biết sao xui xẻo gặp cướp, vốn cô có thể cực kỳ uy phong kiểm soát đám trộm cướp, vinh quang lấy được huân chương anh hùng giới người đẹp. Nhưng mà kết quả thực thương tâm - cô bị cướp đâm chết.



Một đời hiên ngang liền ngã xuống.



[Ký chủ có thể bình thường chút không?]



Ký chủ càng ngày càng không bình thường là sao? Nói chuyện yêu đương nói đến đầu óc hỏng luôn rồi?



Minh Thù ngồi trong phòng mây trắng, nhìn hình ảnh Giang Vọng cầm ô đen ôm Bệ Hạ đứng trước mộ cô.



Minh Thù không nhịn được cười cười.



Hài Hòa Hiệu cảm thấy nụ cười kia kỳ quái, nó cân nhắc một chút, bên trong hệ thống không quá đủ lười đoán tâm tư ký chủ đổi mới tư liệu.



Dù sao nó chỉ muốn giá trị thù hận.



Họ tên: Minh Thù



Giá trị thù hận: 130000



***: ****



Nhiệm vụ nhánh: Chưa hoàn thành



Không có giá trị thù hận của Giang Vọng, nhiệm vụ nhánh thất bại.



Nhưng những nhiệm vụ nhánh khác hoàn thành, giá trị thù hận coi như khả quan.



"Không gian tiếp theo."



***



(*) Thiên xứng: Libra Thiên Bình, ý chỉ cán cân.



(**) Quất miêu: Bên Trung người ta gọi mèo nhà màu cam là quất miêu.