Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 330 : Hoàn Lương Hằng Ngày (13)

Ngày đăng: 03:01 20/04/20


Tin tức Ngũ Tuyệt Thần Giáo muốn thống nhất giang hồ, nhanh chóng lan truyền khắp toàn bộ võ lâm.



Ngũ Tuyệt Thần Giáo biến mất hai mươi năm, nay lại trở về trở thành đề tài nóng hổi. Những người không biết sự tích của Ngũ Tuyệt Thần Giáo, dựa vào những lời lan truyền dân gian, đã có sự hiểu rõ nhất định với tà ma ngoại đạo Ngũ Tuyệt Thần Giáo này.



Nghe đồn Ngũ Tuyệt Thần Giáo không chuyện ác nào không làm, giết người cướp của, không có chuyện bọn họ không làm được.



Trong nháy mắt, toàn bộ võ lâm đều bàn tán nên làm gì bây giờ.



Minh Thù quá nổi bật nên đuổi đám giáo chúng dễ nhận thấy đi, một mình bỏ chạy, ai ngờ phía sau còn một Phong Bắc lẽo đẽo bám đuôi.



"Phong điện chủ, ngươi theo ta, ta cũng không nói ngươi biết Ngũ Tuyệt Bảo Điển ở chỗ nào."



Vì trẫm cũng không biết.



"Ta có thời gian."



Chúng ta liền dây dưa, xem ai dây dưa hơn ai.



Ngũ Tuyệt Bảo Điển ở trên người nàng hắn nhất định phải xem, dù không ở chỗ của nàng, nói không chừng nàng cũng sẽ đi tìm.



Phong Bắc hạ quyết tâm, kéo áo choàng không nhanh không chậm đi theo Minh Thù.



Minh Thù quay đầu lại, liếc hắn một cái: "Ngươi không nóng sao?"



Hiện tại đã là tháng năm, hắn còn mặc một áo choàng như thế.



Minh Thù đổi đề tài khá nhanh, Phong Bắc sửng sốt một chút, giây sau mới lắc đầu: "Không nóng."



"Hiện tại ta là đối tượng bị đuổi giết, ngươi theo ta sẽ xui xẻo."



Minh Thù liền quay về đề tài ban đầu.



Phong Bắc: "..."



Có thể nói chuyện phiếm đàng hoàng không!



"Theo ngươi có cơ hội lấy Ngũ Tuyệt Bảo Điển lớn hơn, không phải sao?"



Cho rằng lão tử muốn theo ngươi sao?



Một đám bệnh thần kinh, sau này hắn có bệnh gì đều tại đám bệnh thần kinh này giày vò mà ra, hắn phải xin trợ cấp lao động.



"Ngươi muốn Ngũ Tuyệt Bảo Điển đến như vậy?"



"Ừm."



Minh Thù tươi cười xán lạn: "Ta sẽ không cho ngươi."



Chờ trẫm tìm được Ngũ Tuyệt Bảo Điển sẽ hủy diệt, tức chết đám yêu tinh các ngươi.



"..."




Tuy Phong Bắc không nói rõ, nhưng ám chỉ cái gì Minh Thù hiểu rõ.



Minh Thù cười đến thong dong: "Đêm hôm đó, xem ra ta chưa làm gì với Phong điện chủ, Phong điện chủ rất thất vọng phải không?"



Phong Bắc: "..."



Ai thất vọng!



Bình tĩnh.



Nam nhân tốt không đấu với nữ nhân!



...



Tĩnh Nguyên Thành.



Phong Bắc thấy một thành lớn, cho tới bây giờ chưa từng thấy thảm thương như thế này, hắn không bao giờ muốn chạy cùng nữ nhân kia nữa, quá ngược đãi rồi.



Chuyện đầu tiên khi Minh Thù vào thành... Tìm tửu lâu ăn gì đó.



Ăn xong, Minh Thù ngồi trong tửu lâu nghỉ ngơi một lúc, sau đó từ từ đi về một hướng trong thành.



Phong Bắc biết có người truyền tin cho nàng, từ khi bắt đầu vào thành không hề ngừng lại. Tuy rằng rất bí mật nhưng hắn vẫn phát hiện.



Nàng đang tìm cái gì đó...



Hoặc là nói.



Tìm người.



Phong Bắc nhìn đình viện trước mặt, lại nhìn nữ nhân gõ cửa.



"Kẽo kẹt."



Cửa gỗ mở ra.



Mở cửa là một bà lão mặt đầy nếp nhăn, già nua, một đôi mắt như cá chết nhìn chằm chằm Minh Thù, giọng nói khàn khàn khó nghe: "Tìm ai."



"Mua tin."



Bà lão hừ một tiếng: "Vào đi."



Phong Bắc cũng muốn vào theo lại bị bà lão ngăn cản, giọng rất hung hăng hỏi hắn:



"Ngươi làm gì?"



Minh Thù cũng không có ý nói giúp hắn, Phong Bắc không thể làm gì khác hơn là nói theo Minh Thù:



"Mua tin."