Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 331 : Hoàn Lương Hằng Ngày (14)

Ngày đăng: 03:01 20/04/20


Đình viện rất nhỏ, rất tồi tàn.



Bà lão dẫn bọn họ vào một gian phòng, trong phòng rất rộng bố trí cũng rất thoải mái nhưng ánh sáng âm u, ở giữa ngăn cách bằng một cái rèm, trên rèm có bóng người



Bà lão đẩy rèm đi vào, một lát sau có một giọng nói khó nghe truyền tới.



"Mua tin gì?"



Minh Thù cũng không để ý Phong Bắc: "Ngũ Tuyệt Bảo Điển."



Người phía sau rèm im lặng thật lâu.



Minh Thù kiên nhẫn chờ, Phong Bắc lại hạ giọng hỏi nàng: "Ngươi gạt ta à?"



Nàng nói nàng biết Ngũ Tuyệt Bảo Điển ở đâu, hiện tại lại đến mua tin tức.



"Lừa ngươi thì thế nào, đánh ta sao?"



"Ngươi..."



"Chỗ ta quả thật có tin tức Ngũ Tuyệt Bảo Điển, nhưng không chỉ một mình ngươi muốn, ngươi có thể ra giá bao nhiêu?"



Giọng nói phía sau rèm vang lên lần nữa.



"Ngũ Tuyệt Thần Giáo không có gì chỉ có tiền, lát nữa sẽ có người đưa đồ qua, ngươi chờ một chút."



"Ngươi là người của Ngũ Tuyệt Thần Giáo?"



Người phía sau rèm đột nhiên hỏi một vấn đề không liên quan.



"Ta cho rằng đối với những người đến đây mua tin tức, ngươi đều rõ như lòng bàn tay."



"Ta chỉ bán tin tức, đối với người nào đến mua không có hứng thú."



"Vậy ngươi hỏi làm gì."



"..."



Dường như đối phương bị nghẹn, một lát sau mới tiếp tục nói: "Vị công tử bên kia muốn mua tin tức gì?"



Làm sao giết được giáo chủ Ngũ Tuyệt Thần Giáo!



Đương nhiên Phong Bắc không dám hỏi như thế.



"Ngũ Tuyệt Bảo Điển."



"Một tin tức chỉ bán một người."



Đối phương rất không khách khí từ chối Phong Bắc.



Phong Bắc im lặng một lúc: "Ngũ Tuyệt Thần Giáo ở đâu?"



Minh Thù liếc mắt nhìn hắn, Phong Bắc hất cằm không chút sợ hãi liếc Minh Thù.



"Ba ngàn lượng."



"Không được, ngươi chỉ dùng ba ngàn lượng mà bán địa điểm Ngũ Tuyệt Thần Giáo của ta!"



Minh Thù không phục: "Tốt xấu gì cũng phải hai mươi ngàn lượng!"
Có cơ hội nhất định sẽ giết chết nàng, tuyệt đối không nương tay!



Minh Thù cười khẽ, âm thanh thanh thúy dễ nghe, du dương phiêu tán trong không khí.



"Vậy chúc Phong điện chủ sớm đạt được nguyện vọng."



Phong Bắc không hiểu ý nàng.



"Mượn ý hay của Mộ giáo chủ."



Hai diễn viên nhìn nhau, đồng thời dời mắt theo đuổi tâm tư bản thân.



Minh Thù đang suy nghĩ chọc tức Phong Bắc kiểu gì để hắn sinh ý thù hận.



Phong Bắc đang rối rắm là nên giết nàng hay công lược nàng.



"Ngươi gạt ta!"



Phong Bắc đột nhiên lên án: "Ngươi nói ngươi biết Ngũ Tuyệt Bảo Điển ở đâu!"



Minh Thù cười tự nhiên: "Không phải là ta đã biết sao."



Phong Bắc: "..."



Ta lại không có lời nào phản bác.



Hắn quay đầu nhìn đình viện, cái chỗ này hắn không biết gì dù chỉ một chút.



Hắn chỉ biết là trong giang hồ, bán tin tức lợi hại nhất là Vấn Tâm Phường.



"Ở đây chỉ có tin tức không ngờ tới, không có không mua được tin tức.”



Giáo chúng nhìn ra sự nghi ngờ của Phong Bắc, bắt đầu phổ cập khoa học cho "Áp giáo phu quân tương lai".



"Đa phần tin tức giá trị của Vấn Tâm Phường, đều đến từ đây."



"Không ngờ tới sao!"



"Chỉ là gian thương, bán địa điểm chúng ta lại không chia của!"



"Chia của cái gì, người ta gọi là chia hoa hồng, không có học thức."



"Trời ơi, thì cũng như nhau thôi, dù sao cũng là chưa đưa tiền cho chúng ta."



"Đúng đúng đúng, giáo chủ, ta nghĩ chúng ta nên quay lại giết hắn!"



Phong Bắc: "..."



Đám giáo chúng này không bị đánh chết cũng là kỳ tích.



Minh Thù: "..."



Quả nhiên lúc có bọn họ thật náo nhiệt.



***



(*) Thượng bất chính hạ tắc loạn: Người đứng đầu không làm gương thì người phía dưới sẽ làm loạn.