Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 335 : Hoàn Lương Hằng Ngày (18)

Ngày đăng: 03:01 20/04/20


Dường như lời Minh Thù nói làm Nhiếp trang chủ nghĩ đến cái gì, hắn thì thào một tiếng: "Ngũ Tuyệt Bảo Điển không phải thứ tốt lành gì."



Minh Thù còn chưa hiểu những lời này của hắn là ý gì, Nhiếp trang chủ đã nghiêm mặt:



"Giáo chủ Ngũ Tuyệt Thần Giáo, ngươi hãy an phận một chút nếu không thì đừng trách ta không khách khí."



Nhiếp trang chủ buông lời ngoan độc rồi lập tức xoay người đi.



"Nhiếp trang chủ, chuyện hai mươi năm trước, không phải là ngươi biết gì chứ?"



Giọng nói phía sau làm Nhiếp trang chủ dừng bước, ba giây sau, Nhiếp trang chủ lạnh nhạt phủ nhận: "Không biết."



Minh Thù nhìn bóng lưng rời đi của Nhiếp trang chủ, khóe miệng cong lên một độ cong đẹp mắt: "Chắc hẳn là biết nhỉ."



"Ngươi muốn điều tra chuyện gì của hai mươi năm trước?"



Hơi thở lạnh băng từ bên cạnh truyền đến.



"Sao ngươi không khác gì âm hồn bất tán thế?"



Lão tử là âm hồn bất tán theo ngươi, hù chết ngươi!



Hừ!



"Mộ giáo chủ nói chuyện đàng hoàng một chút, thì ta nói cho ngươi biết một việc."



Phong Bắc ghét bỏ nhìn Minh Thù nói.



"Khi đó ngươi còn tè dầm, làm sao biết cái gì mà nói?"



Nhìn thấy hắn nàng vô cùng khó chịu.



Phong Bắc: "..."



Hai mươi năm trước hắn đã bốn tuổi, làm sao có thể còn tè dầm.



"Tuy rằng ta còn nhỏ nhưng trong Thất Tinh Điện không ít sách, chuyện xảy ra trước đây ít nhiều gì ta cũng biết một ít. Mộ giáo chủ, ngươi muốn biết không?"



Minh Thù mỉm cười: "Ta muốn biết lúc còn bé, rốt cuộc ngươi có tè ra quần hay không."



"Ngươi mới..."



Bình tĩnh, không thể mắng nàng.



Phong Bắc nhìn ánh mắt Minh Thù, trong lòng có hơi sợ hãi.



Nữ nhân đối diện cười chậm rãi, nhưng trong lòng Phong Bắc vô cùng lo lắng, có sự... Quái lạ và chột dạ không nói rõ.



Hắn ổn định tinh thần, công lược đối tượng kỳ quái một chút cũng không sao cả, còn chuyện kỳ lạ nào mà hắn chưa gặp qua.



"Mộ giáo chủ thật sự không muốn biết?"



"Trên đời không có bữa cơm miễn phí, ngươi muốn lấy cái gì từ ta?"




"Phong điện chủ nói lắp thật thú vị, ta thấy ngươi đừng nói chuyện thì tốt hơn miễn lây cho người khác."



"Ngươi nhất định phải nói như vậy với ta sao?"



"Trước đây, ta không phải nói chuyện với ngươi như vậy sao?"



"Ngươi nghe không hiểu ý ta sao?"



Phong Bắc nghiến răng: "Ta thích ngươi, ngươi nghe không hiểu sao?"



"Người thích ta nhiều lắm, không chỉ có mình ngươi hãy tiếp tục kiên trì!"



Kiên trì cái đầu nhà ngươi!



Ngoại trừ lão tử, còn ai có thể thích ngươi?



Nhưng đó là vì nhiệm vụ mới thích.



Lão tử đây một chút cũng không thích ngươi.



Phong Bắc vốn muốn hỏi rõ rốt cuộc Minh Thù muốn điều tra chuyện gì, nhưng bị nàng dỗi thành cái dạng này, hắn không muốn nói chuyện chỉ muốn yên tĩnh.



Phong Bắc rời đi không bao lâu thì Bán Nguyệt sơn trang nghênh đón một nhóm lớn, làm toàn bộ Bán Nguyệt sơn trang toàn là người.



Minh Thù ăn Hoa quế cao mang từ phòng bếp tới, không cần Nhiếp trang chủ phái người mời, nàng tự mình tới.



Vốn hiện trường đang tranh cãi ầm ĩ, nhưng nàng vừa xuất hiện bỗng nhiên yên tĩnh lại.



Minh Thù đang cầm Hoa quế cao, trông như minh tinh đi thảm đỏ, đi qua lối đi do đoàn người tạo nên mỉm cười chào hỏi:



"Chào mọi người."



Ngay chính giữa đại đường, Nhiếp trang chủ và một đại thúc râu ria xồm xoàm đang ngồi đó.



Những người còn lại đứng hai bên, không ngồi xuống.



Tuy rằng lúc này chưa phải cấp bậc chưởng môn gì đó, nhưng có sự xuất hiện của môn phái khá mạnh.



Nơi này cực kỳ yên tĩnh, sự chú ý của mọi người đều dồn lên người Minh Thù. Mọi người nhìn nàng đi tới, đối mặt nhiều người như vậy cũng không chút luống cuống sợ hãi.



Trên mặt có ý cười nhạt, ánh mắt ôn hòa giống như hoa đào bay đầy trời, lả tả rơi xuống mặt hồ.



Minh Thù đi sang bên cạnh, người bên kia hoảng hốt đồng thời đề phòng nàng.



"Không cần khẩn trương, không đánh ngươi đâu ta chỉ đến lấy ghế."



Minh Thù mỉm cười với người nọ, tay lôi cái ghế sau lưng hắn kéo xẹt xẹt đến chính giữa, động tác không hề dịu dàng một chút nào.



"Ngươi là ai?"



Minh Thù ngồi xuống, tay cầm Hoa quế cao tư thế bàn chuyện phiếm. Nàng nhìn đại thúc râu ria xồm xoàm kia, giọng nói tùy tiện hỏi: "Trước đây chưa thấy qua, nếu không các ngươi tự giới thiệu nhé?"