Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 336 : Hoàn Lương Hằng Ngày (19)

Ngày đăng: 03:01 20/04/20


"Ma đầu kia sao còn trẻ như vậy? Nhìn qua cũng khá yếu, làm sao có thể một mình đánh bại nhiều giang hồ hảo hán như thế?"



"Ta không tin là một mình nàng ta, lúc đó không phải nàng mang theo giáo chúng sao, khẳng định có giáo chúng hỗ trợ."



"Nữ ma đầu bla bla..."



"Nhìn ta làm cái gì?"



Nữ ma đầu Minh Thù vươn tay sờ mặt, tự luyến nói: "Lẽ nào hôm nay ta lại đẹp hơn một chút sao?"



Mọi người lập tức ngậm miệng.



Đại thúc râu ria xồm xoàm nắm tay thành quyền ngang miệng: "Tương Tư Môn, Thân Minh. Giáo chủ Ngũ Tuyệt, rất hân hạnh được gặp cô."



Minh Thù ăn tiếp một miếng bánh: "Kế tiếp."



Sắc mặt Thân Minh lập tức tối xuống, có lẽ chưa từng gặp qua chuyện này.



"Chẳng lẽ giáo chủ Ngũ Tuyệt không tự giới thiệu sao?"



Thân Minh vừa nói chuyện, phía dưới đương nhiên không ai dám tự giới thiệu.



"Các ngươi không biết sao?"



Minh Thù vô tội hỏi lại: "Vậy nữ ma đầu trong miệng các ngươi tên gì?"



Bọn họ biết Minh Thù là giáo chủ Ngũ Tuyệt Thần Giáo, nhưng bọn họ không biết Minh Thù tên gì!



Chính là vì không biết mới gọi ngươi là nữ ma đầu, chứ hoàn toàn không có ý gì.



Thân Minh đương nhiên không thể gọi Minh Thù là nữ ma đầu: "Thật ngại quá, chẳng hay tên họ giáo chủ là gì?"



Minh Thù hơi kinh ngạc: "Chưa điều tra ra được? Các ngươi không gài nội gián vào Ngũ Tuyệt Thần Giáo ta sao?"



Ngũ Tuyệt Thần Giáo ở nơi nào bọn họ cũng không biét, hơn nữa Ngũ Tuyệt Thần Giáo đã hai mươi năm không xuất hiện, làm sao có thể gài nội gián vào?



Giọng điệu của nàng như khinh thường bọn họ, ngay cả một nội gián cũng không gài vào được?



"Các ngươi thật sự tệ quá!" Minh Thù chậc lưỡi.



"Ta họ Mộ, tên Linh. Nhưng các ngươi không cần gọi đại danh, gọi nhũ danh là được."



Minh Thù cười khanh khách, dáng vẻ đặc biệt dễ nói chuyện làm người khác nhịn không được hỏi:



"Nhũ danh của ngươi là cái gì?"



"Giáo chủ."



"..."



Dành luôn cả đất của bọn họ.
Khốn nạn!



Mới vừa rồi ngươi còn thề thốt nói rằng Ngũ Tuyệt Bảo Điển ở trong Bán Nguyệt sơn trang, hiện tại liền đổi giọng nói giấu trong Bán Nguyệt sơn trang?



"Lần trước ngươi gạt chúng ta, lần này ngươi còn muốn gạt chúng ta không có cửa đâu!"



"Có cửa sổ cũng được." Minh Thù mỉm cười.



"..."



Quả nhiên là gạt bọn họ.



"Ma đầu, mau giao Ngũ Tuyệt Bảo Điển ra đây, chúng ta tha cho ngươi một mạng!"



Có người la lên, sẽ có người thứ hai, người thứ ba...



"Ngũ Tuyệt Bảo Điển sao lại để cho loại tà môn ngoại đạo như ngươi chiếm lấy, nhanh giao ra đây!"



"Giao ra đây!"



"Ma đầu mau giao ra đây."



Minh Thù thở dài: "Không phải ta đã nói rồi sao, ta giấu ở Bán Nguyệt sơn trang, các ngươi muốn thì tự đi tìm."



Trẫm nói thật không ai tin, nói láo cũng không ai tin, đám yêu tinh này sao khó hầu hạ như vậy.



Trẫm muốn các ngươi hỗ trợ tìm Ngũ Tuyệt Bảo Điển!



Rất khó sao?



Ồn ào mãi không dứt.



Minh Thù nhìn hoa văn trên đĩa, tiếp tục khuyên: "Thà tin rằng là có, không nên tin là không. Lỡ đâu ta nói thật thì sao?"



Mọi người lại có chút dao động.



"Bắt nàng lại, ép nàng nói ra nơi giấu Ngũ Tuyệt Bảo Điển."



Người Long Hổ Môn đột nhiên nhào về phía Minh Thù.



"Cẩn thận..."



Câu kế tiếp còn chưa nói xong, mọi người liền thấy người vừa nhào qua đầu cắm xuống đất.



Máu tươi tràn ra, nhuộm đỏ mặt đất.



Dưới đất đầy những mảnh sứ vụn, làm mọi người không dám tiến lên, mọi người nhìn chằm chằm nữ nhân bị mảnh sứ vụn vây quanh.



Nàng mở ngón tay mới khép lại ra, từng mảnh rơi xuống đất càng vỡ vụn nhiều hơn.