Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 338 : Hoàn Lương Hằng Ngày (21)

Ngày đăng: 03:01 20/04/20


"Quả nhiên là lực lượng quần chúng là lớn nhất."



Người xưa không lừa trẫm.



Người xưa mà biết ngươi dùng lực lượng quần chúng như thế, sẽ bật dậy đánh chết ngươi.



Mọi người đều tin rằng nàng thật sự lợi dụng bọn họ tìm Ngũ Tuyệt Bảo Điển, mà bọn họ họ lại đưa Ngũ Tuyệt Bảo Điển đã tìm được đến trước mặt nàng.



Có tức hay không?



Tức điên lên!



"Ma đầu, dù ngươi lấy được Ngũ Tuyệt Bảo Điển, nhưng hôm nay ngươi có thể rời khỏi đây sao?"



"Được thôi, nể mặt các ngươi giúp ta tìm được Ngũ Tuyệt Bảo Điển, ta cho phép các ngươi ra tay."



Minh Thù nhét Ngũ Tuyệt Bảo Điển vào trong áo: "Đến đây, đánh một trận."



Mọi người: "..."



Ma đầu không nói cái gì sao? Cứ như vậy mà đánh sao?



Bọn họ còn đang ngơ ngác Minh Thù đã bắt đầu đánh, nàng không lấy vũ khí gì, tay không tấc sắt xông lên.



"Cho các ngươi cảm nhận một chút sức mạnh Ngũ Tuyệt Bảo Điển mà các ngươi theo đuổi, không cần cám ơn ta đâu."



Sức mạnh Ngũ Tuyệt Bảo Điển cực kỳ mạnh mẽ, lúc Minh Thù sử dụng thì tất cả mọi người có thể cảm nhận được sức mạnh to lớn, làm người vừa run sợ vừa khát khao.



"Ma đầu, mau nộp mạng!"



Minh Thù xoay người đánh một chưởng vỗ vào ngực người đánh lén nàng, cơ thể người kia bay lên trên không rơi theo quỹ đạo đường cong, đập vào cây cột bên cạnh té xuống đất.



Người phía sau tiếp tục lên, Minh Thù chỉ đánh vài chưởng thì đã có rất nhiều người rơi bên cạnh nàng, kêu rên thảm thiết.



"Bao vây nàng ta lại."



"Ma đầu, ngươi giơ tay chịu trói đi, chúng ta nhiều người như vậy kéo dài cũng chỉ có con đường chết!"



Minh Thù bị bao vây ở chính giữa, nàng mỉm cười: "Chỉ dựa vào các ngươi cũng muốn bao vây ta?"



Nàng đi thẳng về phía người gần nhất.



Không hiểu sao người nọ hơi sợ hãi: "Ngươi muốn làm gì!"



"Tự sát cho các ngươi xem."



"Cái... Cái gì?"



Tự sát?



Điên rồi sao?
Giọng nói Nhiếp trang chủ đột nhiên lớn lên: "Mộ Trường Phong sống chỉ biết quậy phá, toàn bộ võ lâm không ngày bình yên, nhiều người vì hắn mà chết, lẽ nào chúng ta trơ mắt nhìn mọi người bị giết sạch?"



"Nhiếp trang chủ chỉ nói Mộ Trường Phong ác như thế nào, nhưng tại sao không nói các ngươi đã làm gì?"



Minh Thù cũng không nhúc nhích: "Ta đoán thử xem, ừ... Có phải là Ngũ Tuyệt Bảo Điển không?"



"Ngươi muốn thay Mộ Trường Phong báo thù thì tới đi, ta sống cũng đủ rồi."



Nhiếp trang chủ đột nhiên không sợ hãi.



"Ta không giết người."



Minh Thù lấy đao ra: "Nhưng ngươi không nói cho ta, có thể sẽ không được thoải mái."



"Ngươi muốn làm gì?"



"Thực ra ta không phải người."



Minh Thù nghiêm túc nói: "Ta biết một loại nhiếp hồn đại pháp, chính là đọc được suy nghĩ bên trong đầu ngươi, mặc kệ ngươi đã từng làm cái gì ta đều biết hết."



Nghe Minh Thù khoác lác như thế, Nhiếp trang chủ liền câm nín.



"Ngươi có sợ không?"



"Ngươi giết ta đi."



Nhiếp trang chủ ngẩng đầu, hiên ngang chịu chết.



Minh Thù: "..."



Ngay cả việc trẫm không phải người cũng không sợ, thực sự là muốn chết.



Minh Thù đánh Nhiếp trang chủ một trận.



Nhưng Nhiếp trang chủ hạ quyết tâm sẽ không nói cho Minh Thù, cho nên ngoại trừ chuyện lúc nãy, Minh Thù hỏi cái gì cũng không ra.



Cuối cùng, Nhiếp trang chủ bị đánh đến hôn mê bất tỉnh.



Minh Thù đạp thi thể đầy đất, gặm bánh bao.



Rốt cuộc hai mươi năm trước, Ngũ Tuyệt Bảo Điển dẫn đến huyết án gì?



Không được.



Lúc nãy hao tổn quá nhiều máu, bánh bao không đủ no.



Đi ăn một bữa trước đã.



Minh Thù trói Nhiếp trang đang chủ hôn mê lại, sau đó rời khỏi phòng khách.