Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 377 : Toàn Chức Gian Thương (24)

Ngày đăng: 03:02 20/04/20


Minh Thù và Thư Lâm tiếp lời rồi tự mình đếm số người. Trên màn ảnh đầy các tia sáng kỹ năng như bão táp mưa sa, không kịp tạo mới thi thể nằm xuống.



Thư Lâm cẩn thận đi tới, làm ra vẻ mới thấy rõ ID của cô: “Cô... cô là Lan Chỉ?”



Minh Thù chính là một sát thủ tuyệt tình xinh đẹp khiến người chơi chết không nhắm mắt.



“Đại thần, ta là Thư Lâm đây.” Thư Lâm ở bên cạnh không ngừng kích động.



“Không đúng không đúng, ta là Tây Tử Lâm, đại thần, ta muốn bái ngươi làm thầy.”



Minh Thù cũng không rảnh để ý Tây Tử Lâm đang vô cùng kinh ngạc, che miệng cười: “Bây giờ các nam sinh trẻ đều thích làm cao thủ giả gái?”



Cao thủ giả gái…



Cô mới là cao thủ giả gái!



Ông đây mà thèm làm cao thủ giả gái à!



Hắn đâu còn cách nào, lúc tới đây đã nhận nhân vật này, hắn cũng muốn đổi! Nhưng thay đổi sẽ phá vỡ luật chơi, một chút thể diện cũng không còn.



Điều này không giống như lúc hắn quấy nhiễu hệ thống, khi ấy còn có không gian thao tác nhưng mà nhân vật Tây Tử Lâm không hề có không gian thao tác.



“Tôi... nói là lỡ tay cô tin không?” Thư Lâm tội nghiệp nói:



“Tôi mới chơi lần đầu tiên nên không hiểu nhiều.”



“Không phải anh nói vốn không phải do anh sao?”



“…Tôi, là tôi mua, ai mà biết bị gạt chứ.” Đúng là hù chết người ta.



“A.” Trẫm tin ngươi không ngay thẳng.



Thư Lâm cảm thấy tuyệt vọng.



Bầu không khí có chút cứng nhắc, Thư Lâm thấy bên cạnh còn có một cái laptop, không biết dùng làm gì, cậu dò xét hỏi: “Đại thần, tôi có thể dùng cái laptop kia không?”



Minh Thù không ngẩng đầu: “Không thể.”



Thư Lâm: “…”



Thật vô tình.



Đối mặt với một người đáng yêu như cậu lại ngang nhiên cự tuyệt.



Thư Lâm chỉ có thể nhìn Minh Thù chơi, trong phòng khách ngoại trừ âm nhạc phát ra từ game thì không còn âm thanh nào khác.




Trẫm vốn cũng không phải là nam nhi, khích hay không khích không quan trọng.



Thư Lâm thức dậy thấy trên thế giới toàn là mắng chửi. Trên ghế sofa, cô ôm trán nhếch môi, không biết đang suy nghĩ gì.



Cậu nhìn cái chăn trên người, tỏ ra đắc ý. Ông đây đáng yêu như vậy sao cô không thích chứ



“Cô…” Thư Lâm hồi phục lại tâm tình.



“Đêm qua cô không ngủ?”



“Tôi sợ anh trộm đồ của tôi.” Minh Thù phảng phất nghe động tĩnh, cậu vừa dứt tiếng nói, cô liền đáp lời.



“…”



Ông đây là loại người như vậy sao?



Những món đồ này của cô đáng giá mấy đồng tiền.



“Hiện tại anh có thể rời khỏi nơi này, không tiễn.” Minh Thù hất cầm đuổi người, không khác gì với hôm qua.



Ban ngày, Thư Lâm tìm không ra lý do để ở lại. Cậu xếp chăn lại, từ từ đi ra ngoài.



“Đêm qua cám ơn cô, lần trước chúng ta thật có duyên, lần sau tôi mời đại thần ăn cái gì nha?”



Lúc đến cạnh cửa, cậu đột nhiên nhìn Minh Thù đầy mong đợi.



“Cút nhanh.”



“Cứ quyết định như vậy đi đại thần, gặp nhau trong game.” Thư Lâm tự mình quyết định, mở cửa phòng rồi nhanh chóng rời đi, sợ Minh Thù sẽ từ chối.



“Ai nói với anh tôi đồng ý, ngốc à?”



Minh Thù nói thầm một tiếng rồi tiếp tục xem kênh thế giới, giúp Liễu Nhan chửi mắng người chơi.



Hiện tại Trường An Minh đã là thiên hạ của Liễu Nhan sao?



Tiêu Cảnh Hàn yêu đương đến mức tàn hết sự nghiệp?



Lầm người rồi!



Không được!



Phải tăng giá trị thù hận của tiểu yêu tinh kia.