Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích
Chương 381 : Toàn Chức Gian Thương (28)
Ngày đăng: 03:02 20/04/20
[Hệ thống] Chúc mừng người chơi [Đồ Ăn Vặt Là Chính Nghĩa] nhận được thần khí “Phần Thiên”.
Người chơi bên ngoài chưa hoàn hồn lại từ tin dữ vừa rồi, hệ thống đột nhiên lại phát tin tức mới.
Thần khí.
Đây là thanh thần khí đầu tiên mà máy chủ tung ra.
Minh Thù từ địa cung đi ra, bên ngoài còn vây quanh không ít người.
[Thế giới] Nhan Như Mộng: Lan Chỉ ngươi là một tên lường gạt!
[Thế giới] Đồ Ăn Vặt Là Chính Nghĩa: Ôi, chuyện này nên nói từ đâu nhỉ, ta đây là lừa gạt thân thể ngươi hay là lừa gạt tình cảm của ngươi?
Sau khi Ma Vương xuất hiện, danh hiệu Ma Vương trên đầu cô đã được thu hồi.
[Thế giới] Thiên Hoàng Hoàng: Quả nhiên Đại Lão mưu đồ gây rối đối với Nhan Như Mộng.
[Thế giới] Cửu Dương Thần Khởi: Trước kia ở trên kênh thế giới đã nói rõ, ngươi bây giờ lại làm gì? Ngươi còn để ý đến chuyện giữ chữ tín nữa không?
[Thế giới] Đồ Ăn Vặt Là Chính Nghĩa: Ta đánh phó bản thì có làm sao?
[Thế giới] Cửu Dương Thần Khởi: Trước kia đã định ngày hôm nay quyết chiến.
[Thế giới] Đồ Ăn Vặt Là Chính Nghĩa: Chẳng phải còn cách sáu giờ đến mười lăm phút sao? Ta lại không đến trễ, mọi người kích động như vậy làm cái gì?
[Thế giới] Tái Lai Nhất Thứ:...
[Thế giới] Tải Về Bạn:...
[Thế giới] Hôm Nay Không Ăn Đường: Luận về chọc giận người ta, ta chỉ phục Đại Lão.
Ngươi ấy à, đã âm thầm mở ra Ma giới rồi, bây giờ còn đánh cái gì nữa mà đánh.
[Thế giới] Cửu Dương Thần Khởi: Ôi trời! Ngươi đùa bỡn với chúng ta à!
[Thế giới] Đồ Ăn Vặt Là Chính Nghĩa: Đúng vậy, chính là đùa giỡn với các người. Đã biết thì không cần nói ra làm gì nữa, nếu không chỉ thể hiện sự kém thông minh của các ngươi thôi.
[Thế giới] Trường An Minh Tiểu Lộ: Đừng phí lời nữa, đánh!
[Thế giới] Hống Nhất Thanh: Thần khí hẳn là ở trên người Lan Chỉ, nói không chừng có thể lộ ra, các huynh đệ xông lên đi!
[Thế giới] Tây Tử Lâm: Đại thần...
Người chơi xông đến quá nhanh, đến lúc Minh Thù quay đầu lại, Tây Tử Lâm đã nằm trên mặt đất.
Minh Thù không chút thương tiếc đi ngang qua thi thể của hắn, một phát đánh chết người chơi giết Tây Tử Lâm.
[Đội] Đồ Ăn Vặt Là Chính Nghĩa: Đứng lên cũng là dâng mạng cho người ta mà thôi, cứ nằm đi.
[Đội] Tây Tử Lâm: Tủi thân.
Minh Thù muốn bỏ cậu lại ở chỗ này, đáy lòng cô biết rất rõ ràng cậu chính là đang giả bộ nhưng cuối cùng vẫn đưa cậu đến nhà hàng gần đó.
Nhà hàng rất yên tĩnh kín đáo, đợi bàn được bày đủ món ăn xong, trong không gian nhỏ này dường như chỉ còn lại có hai người bọn họ.
Thư Lâm đột nhiên đứng dậy, ngồi vào bên cạnh Minh Thù, đưa tay ôm chặt Minh Thù, nước mắt lã chã rơi xuống, lăn dài trên cổ Minh Thù nóng hổi.
Minh Thù chẳng nuốt nổi miếng bít-tết trong tay, buông ra thì lại luyến tiếc.
Cuối cùng Minh Thù quyết định tiếp tục ăn miếng bít-tết.
Cậu cứ diễn tiếp đi.
Bổn cô nương đây không thể phụ lòng đồ ăn được.
"Không phải tôi làm, vì sao bọn họ không chịu tin tôi." Giọng nói Thư Lâm nghẹn ngào.
Minh Thù cắn miếng thịt bò, tùy tiện đáp một tiếng: "Ừ."
Bổn cô nương ta cũng không biết cậu đã làm gì, sao biết cậu có phải bị oan uổng hay không.
Làm lỡ chuyện bổn cô nương ăn uống.
Thư Lâm nghiêng đầu một chút, trên mi mắt còn vương một chút nước ướt át, hai tay cậu ôm cổ Minh Thù.
Một lát sau chiếc khăn tay được đưa tới trước mặt.
Thư Lâm liền đưa khuôn mặt tới lắc qua lắc về.
Minh Thù ghét bỏ:
"Bẩn chết đi được.” Nhưng tay cô lại cẩn thận giúp cậu lau khuôn mặt.
Cô mới bẩn ấy!
Lão tử toàn thân đều rất sạch sẽ đấy.
Thư Lâm dựa vào chuyện Minh Thù nhìn không thấy mặt của hắn, biểu cảm cũng không còn đáng thương nhiều nữa, chỉ ôm thật chặt lấy cô không chịu buông tay, hơi thở nhẹ nhàng phả vào cổ Minh Thù khiến cô thấy hơi ngứa.
"... Cậu là đứa trẻ ba tuổi hay sao mà còn khóc nhè, có muốn tôi đưa anh đi nhà trẻ hay không?"
Thư Lâm hít mũi một cái, không nói gì.
Cũng không phải lão tử muốn khóc, con người này chính là như vậy, lão tử khóc đến bắp đùi đều đỏ lên cả rồi này.
Sau khi trở về phải xin đền bù tai nạn lao động mới được.
Ăn đồ ăn trong lúc bị người khác ôm, Minh Thù cảm thấy bên cạnh cứ như có tiểu yêu tinh bất cứ lúc nào cũng muốn cướp thức ăn của cô, cho nên cô ăn rất nhanh.
Là ai cũng đừng mơ động được vào đồ ăn vặt của bổn cô nương.