Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích
Chương 384 : Toàn Chức Gian Thương (31)
Ngày đăng: 03:02 20/04/20
“Tôi muốn cùng chơi với cô.”
“Không thích.”
Thư Lâm lắc cánh tay cô, hại cô đánh kỹ năng vào người Xuyên Bối khiến Xuyên Bối ồn ào một trận.
Minh Thù không còn cách nào khác đành cầm một laptop khác trên bàn trà. Màn hình sáng lên, Thư Lâm mới phát hiện bên trên có một biệt hiệu nhỏ, đang tự động thu thập đồ đạc.
Minh Thù xóa hết biệt hiệu, đưa laptop cho hắn.
Thư Lâm ôm laptop đăng nhập, điều khiển nhân vật vội vàng chạy đến cửa địa cung.
“Anh chọn nữ làm gì, anh thích chơi nhân yêu?” Minh Thù liếc màn hình của hắn, khóe miệng chứa ý cười.
Nhân yêu ông nội cô!
Không dùng cái này chúng ta có thể chơi cùng sao!
“Hay là cô chọn nhân vật nam đi, tôi và cô vừa đẹp đôi.” Thư Lâm hất cằm, hắn cười đến giảo hoạt.
“Cái này gọi là duyên phận, trời đã định chúng ta phải bên nhau.”
“Trời đã định ngươi phải diệt vong.” Minh Thù lầm bầm tiếp lời.
Thư Lâm kêu lên: “Cô ra đón tôi đi chứ.”
“Tự mình vào đi.”
“Sao tôi vào được, phải tổ đội mới có thể vào.”
“Tự mình tổ đội mà vào.”
“Tôi muốn cùng đội với cô.”
“Tôi không đem theo dầu ăn.”
“Hiện tại tôi đã rất lợi hại rồi.” Lão tử lợi hại rồi, không ai là địch thủ cả.
Minh Thù bất động, Thư Lâm uất ức nhìn cô.
Cô mau nhìn ta đi.
Lương tâm của cô không đau sao?
Sự thực chứng minh lương tâm Minh Thù sẽ không đau.
“Nếu còn tiếp tục thì cút ra khỏi nhà tôi nhé.”
Thư Lâm chỉ ừ một cái, chớp chớp mắt đáp lại Minh Thù, trực giác cho hắn biết cô nói là làm, lúc này mới thành thật.
Một mình di chuyển trong địa cung, danh sách của hắn trống rỗng, cũng chỉ có một bạn là Minh Thù. Hắn đi tới đi lui, cuối cùng nhân vật cũng bắt đầu ngồi.
[Đội] Khô Lâu: Đại Lão, trước kia vì sao ngươi đánh Tiêu Tịch?
[Đội] Đồ Ăn Vặt Là Chính Nghĩa: Nhìn hắn khó ưa có được gọi là lý do?
[Đội] Khô Lâu: …
[Đội] Tây Tử Lâm: [Xấu hổ]
Minh Thù trông thấy biểu cảm này, khóe miệng cô co lại, hắn lại thêm vở kịch gì cho mình rồi.
[Đội] Hộ Hoa Linh: Nhiệm vụ là giao ác mộng cho NPC Triệu Bạch ở Hư Vô Chi Địa.
[Đội] Khô Lâu: Đi thôi, xuất phát!
[Đội] Tây Tử Lâm: Đại thần, ngươi sẽ bảo vệ ta chứ?
[Đội] Đồ Ăn Vặt Là Chính Nghĩa: Còn lâu.
[Đội] Khô Lâu: Không sao đâu muội muội, nàng đừng sợ, ta sẽ bảo vệ nàng.
[Đội] Tây Tử Lâm: …
Ai cần ngươi bảo vệ.
Hắn liếc Minh Thù một cái rồi dựa vào ghế sofa, lười nhác điều khiển nhân vật đi theo Hoa Hộ Linh.
Hư Vô Chi Địa là bản đồ cấp sáu mươi, phải xuyên qua một đám tiểu quái cấp sáu mươi. Rất hiển nhiên, Tây Tử Lâm sập bẫy.
[Đội] Khô Lâu: Muội muội, rốt cuộc sao nàng tăng lên nhiều cấp như vậy?
[Đội] Tây Tử Lâm: Đại thần, đưa ta theo.
[Đội] Đồ Ăn Vặt Là Chính Nghĩa: Ngươi đơn giản chết ở đây là được.
[Đội] Tây Tử Lâm: Đừng, muốn ở cùng đại thần cơ.
Minh Thù quay lại đưa Tây Tử Lâm ra khỏi đám quái vật.
[Đội] Khô Lâu: Hoa Linh, ngươi nhìn xem bây giờ ánh mắt của tiểu cô nương là gì.
[Đội] Tây Tử Lâm: Đại thần rất lợi hại.
[Đội] Khô Lâu: Ta cũng rất lợi hại, nàng xem ta đây còn có trang bị đầy người. Ta đây là đại thần anh tuấn tiêu sái như vậy mà không để ý, lại thích ông già thô lỗ đó.
Ông già thô lỗ cái con khỉ mốc!
[Đội] Đồ Ăn Vặt Là Chính Nghĩa: Ngươi đây là đang buộc ta rời khỏi đội mở thảm sát ư.
[Đội] Khô Lâu: Đại Lão ta sai rồi, mọi người tán gẫu đi, Hoa Linh đợi ta với.